HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 408

“Ái nha.” Tiết Mông cười hỏi, “Vậy ngươi năm nay mấy tuổi? Ta đoán
không lầm, có phải là không có quá năm tuổi?”
“…” Sở Vãn Ninh đen mặt, may mà Tiết Mông mải nhìn đường, không
nhìn thấy vẻ mặt y, bằng không nhất định bị hù dọa, “Không, thiếu chủ
đoán sai… . Ta năm nay sáu tuổi.”
Tiết Mông nói: “Vậy ngươi thật sự có thiên phú, mặc dù so với ta năm đó
còn kém một chút. Nhưng nếu dạy thêm, tất nhiên là hậu sinh không tầm
thường. Như vậy đi, không bằng ngươi đừng học Tuyền Cơ nữa, ngươi gọi
ta một tiếng sư ca, ta đi xin sư tôn ta thu ngươi làm đồ đệ, ngươi thấy được
không?”
Sở Vãn Ninh kiệt lực chịu đựng không trợn mắt: “Ngươi bảo ta gọi ngươi
là gì?”
“Sư ca nha.” Tiết Mông cười cúi người, búng trán Sở Vãn Ninh, “Cơ hội
này không phải ai cũng có.”
Ánh mắt Sở Vãn Ninh phức tạp: “…”
“Làm sao vậy, cao hứng nói không ra lời à?”
Sở Vãn Ninh: “…”
Hai người đang nói cười đi tới, chí ít Tiết Mông cho là “cười cười nói nói”
đi. Bỗng nhiên sau lưng truyền tới một âm thanh, kết thúc cuộc trò chuyện
nếu tiếp tục có thể sẽ muốn mạng nhỏ của Tiết Mông.
“Hả? Manh Manh, sao ngươi lại ở chỗ này?”
Toàn bộ Tử Sinh Đỉnh, dám gọi Tiết Mông là Manh Manh, còn có thể là ai?
Tiết Mông thậm chí không thèm quay đầu, miệng liền mắng.
“Mặc Nhiên chó chết nhà ngươi, ngươi còn gọi ta như vậy, có tin ta rút lưỡi
ngươi không.”
Vừa quay người, quả nhiên Mặc Nhiên áo bay nhè nhẹ, đứng dưới ánh
trăng sáng sủa, nhếch miệng cười với hai người. Hắn vốn muốn đáp trả trêu
chọc Tiết Mông một chút, bỗng nhiên chú ý tới đứa bé thanh tú duyên dáng
bên cạnh Tiết Mông, không khỏi sững sờ: “Đây là…”
Tiết Mông kéo Sở Vãn Ninh ra phía sau, thái độ hung dữ với Mặc Nhiên:
“Ngươi quản được sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.