HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 477

“Hả?”
“Đều là…mua cho ta sao?”
Mặc Nhiên sửng sốt một chút: “Đúng rồi.”
Hắn nhìn dáng vẻ do dự của Sở Vãn Ninh, nghĩ nghĩ, cười nói: “Mau ăn đi,
nếu không sẽ nguội.”
Sở Vãn Ninh ở Tử Sinh Đỉnh nhiều năm như vậy, dù mọi người kính y, lại
bởi vì tính cách y quật cường lạnh nhạt, gần như không ai muốn ăn cùng y,
càng đừng nhắc tới mua điểm tâm cho y. Có đôi khi y nhìn đệ tử chăm sóc
lẫn nhau, dù miệng không muốn thừa nhận, trong lòng lại nhịn không được
hơi ao ước. Bởi vậy đối một bát cháo, mấy cái bánh bao này, yên lặng thật
lâu, lại không nỡ ăn.
Mặc Nhiên thấy y ngồi trên ghế nhỏ, nhìn chằm chằm đồ ăn trước mắt, lại
không động đũa, còn tưởng không hợp khẩu vị của y, liền hỏi: “Làm sao
vậy? Có phải hơi nhiều dầu mỡ không?”
“…”
Sở Vãn Ninh quay đầu nhìn hắn một cái, lắc đầu, cầm thìa múc một muỗng
cháo, thổi nguội, cẩn cẩn thận thận nhấp một hớp.
Nếu y là Sở tông sư tuấn mỹ lạnh nhạt ngày xưa, ăn cháo như vậy sẽ lộ ra
hàm dưỡng rất tốt, lịch sự tao nhã nhẹ nhàng.
Nhưng đổi lại là một đứa bé, lại có chút vụng về cùng đáng thương.
Mặc Nhiên hiểu lầm, liền đối với hắn nói: “Ngươi không thích long nhãn
sao? Vậy ngươi đặt sang bên cạnh, không đáng ngại.”
“Không có.” Mặt tiểu sư đệ không có quá nhiều biểu tình, nhưng khi lần
nữa nhìn về phía Mặc Nhiên, con ngươi đen nhánh lại ôn nhuận, “Ta thích.”
“Nga… Ha ha, vậy là tốt rồi, ta còn tưởng ngươi không thích ăn.”
Sở Vãn Ninh rũ lông mi dày xuống, nhỏ giọng lập lại: “Ta thích. Trước giờ
không ai đối đãi với ta như vậy. “
Y nói, nâng con ngươi nhìn Mặc Nhiên một chút, chân thành nói.
“Đa tạ ngươi, sư huynh.”
Mặc Nhiên không nghĩ y sẽ nói ra câu như vậy, không khỏi giật mình.
Hắn không phải người lương thiện gì, cũng không thích trẻ con. Sở dĩ đối
đãi với Hạ Tư Nghịch tốt, chỉ do cảm thấy y tuổi còn nhỏ mà thân thủ bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.