HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 479

Môn đồ của Tuyền Cơ trưởng lão rất nhiều, hắn không dạy nổi ngươi.
Ngươi học cùng ta có gì không tốt, ta chí ít cũng là người có một món thần
võ.”
Sở Vãn Ninh yên tĩnh thật lâu, mở miệng nói: “Ta chưa từng chế giễu
ngươi. Ta…cảm thấy ngươi rất tốt.”
Như vậy, đổi lại trước kia, y vạn vạn nói không nên lời, nhưng thân thể nhỏ
đi, tựa hồ tính tình cũng nhu hòa, liền âm thầm, rốt cục có thể dỡ xuống
gương mặt cứng rắn.
Ngược lại là Mặc Nhiên, sống hai đời, lần đầu tiên được người ta khen
“Ngươi rất tốt”, cho dù đối phương chẳng qua là nhóc con, nhưng cũng làm
hắn chân tay luống cuống, kinh hỉ phi thường, nói lắp bắp nửa ngày, da mặt
xưa nay dày như tường thành, vậy mà đỏ lên.
Hắn lầm bầm lặp lại: “Ta, ta ta ta rất tốt…ta rất tốt sao?”
Bỗng mơ hồ nhớ tới, lúc mình còn nhỏ, từng thật sự muốn làm một người
tốt.
Nhưng, nguyện vọng hèn mọn lại ôn nhu khi đó, liền giống như “Sau khi
lớn lên muốn lấy Lý tỷ tỷ cửa hàng son phấn làm vợ”, “Kiếm đủ ngân
lượng mỗi ngày đều muốn mua bánh nướng ăn”, “Nếu sau này trong một
bữa cơm có thể có hai miếng thịt kho tàu, làm thần tiên cũng không đổi”,
sau này trở thành ký ức bị gió thổi tuyết tán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.