HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 623

“Sở tông sư, trời tối rồi, tối nay bệ hạ sẽ không gặp ngài, chúng ta nên về
thôi.”
Có tiếng nói già nua run rẩy vang lên từ sau lưng.
Trong mộng mình cũng không quay đầu, tiếng bước chân vang lên từ sau
lưng, có người soạt soạt giẫm lên tuyết đọng, che dù cho y.
Sở Vãn Ninh nghe thấy chính mình nói: “Đa tạ Lưu công. Ông lớn tuổi rồi,
về Thủy Tạ nghỉ ngơi đi, ta còn chống đỡ được.”
“Tông sư…”
Thanh âm già nua còn muốn nói tiếp gì đó, Sở Vãn Ninh nói: “Về đi.”
Tiếng thở dài sa sút, kéo bước chân nặng nề, sột sột soạt soạt đi mấy bước,
lại quay lại, tay cầm dù che cho Sở Vãn Ninh.
“Lão nô bồi tông sư.”
Sở Vãn Ninh cảm thấy mình trong mơ hơi rũ đôi mắt, không còn nói
chuyện.
Y không khỏi càng thêm kỳ quái, mộng cảnh này quả thực thập phần hoang
đường. Mình và ông lão kia nói chuyện khiến người nghe không hiểu.
Cái gì “bệ hạ”, cái gì “Lưu công”, không phải Tu Chân Giới y quen thuộc,
mà như thâm cung.
Y cố gắng nhìn qua thân thể này, tầm mắt rũ xuống nhìn tràng cảnh trong
mơ. Nơi này xem ra giống Tử Sinh Đỉnh, nhưng lại có chút khác biệt.
Phòng xá đại khái vẫn như cũ, chỉ là có thêm rất nhiều vật nhỏ xa hoa lãng
phí. Hành lang gấp khúc xung quanh phủ màu tím nhạt, treo chuông hình
bát giác, gió thổi qua đinh đang rung động, âm thanh nhỏ vụn như từ thời
hồng hoang yếu ớt trôi tới.
Y quỳ hướng mặt về chính điện, một loạt thị vệ đứng thẳng trước điện, y
chưa bao giờ thấy kiểu ăn mặc này, không biết là người của môn phái nào.
Sắc trời dần dần tối sầm, từ thiên môn một hàng cung nữ tóc búi cao nối
đuôi nhau đi ra, các nàng tay trắng nhỏ nhỏ, đặt hai đèn đồng một trái một
phải rồi nhóm lửa, đế đèn cao chừng một người, gồm chín tầng, mỗi tầng
lại trải bảy bảy bốn mươi chín nhánh hải đường đồng nhỏ, tâm nhụy hải
đường thắp sáng lung linh, ánh nến tỏa sáng, giống như những chấm nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.