HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 631

Mặc Nhiên phối hợp nói tiếp, âm thanh rất bình thản, giống như nói việc
nhà: “Sát vách còn ồn.” Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, cúi người xuống
giường, nằm bên người Sở Vãn Ninh, ánh mắt lướt qua cái lưng đã cứng
ngắc mấy phần của người nọ.
“Sư tôn vừa mới bảo ta lên ngủ, còn giữ lời không?”
“…”
“Sư tôn luôn không thích đáp lại người khác. Nếu không nói gì, ta coi như
sư tôn đồng ý nhé.”
“… Hừ.”
Nghe thấy bên giường, người kia hừ lạnh một tiếng không nhẹ không vang,
Mặc Nhiên cong mắt, đồng tử đen tím cười nhẹ nhàng.
Nếu nói sủng ái Sư Muội là một thói quen, vậy trêu đùa sư tôn chính là trò
chơi hắn không ngán.
Tình cảm với Sở Vãn Ninh, tới giờ Mặc Nhiên vẫn không có một giới định
rõ ràng, chỉ là thỉnh thoảng nhìn thấy người này sẽ ngứa ngáy trong lòng,
muốn lộ răng nanh, nhe răng trợn mắt mà gặm, làm y nhịn không được mà
khóc hoặc nhịn không được mà cười —— mặc dù phần lớn đều chỉ là Mặc
Nhiên đơn phương vọng tưởng.
Nhưng chỉ cần gương mặt như băng tuyết thanh hàn, có chút mảy may biến
hóa, là bởi vì mình, Mặc Nhiên sẽ cảm thấy phá lệ kích động hưng phấn.
“Sư tôn.”
“Ừm.”
“Không có gì, ta muốn gọi người.”
“…”
“Sư tôn.”
“Có chuyện thì nói, không có thì cút.”
“Ha ha ha.” Mặc Nhiên nở nụ cười, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, nửa đùa nửa
nghiêm túc hỏi, “Ta mới nghĩ, cảm thấy Hạ sư đệ và sư tôn thực sự rất
giống nhau, sư tôn, nó có phải con trai người hay không?”
“……………”
Tâm tình Sở Vãn Ninh trong đêm chập trùng nhiều lắm rồi, lúc này đang
tức giận buồn bực. Chợt nghe Mặc Nhiên nói đùa như vậy, không khỏi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.