HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 712

“Tuổi thọ của ta, không cần Đế quân bệ hạ phiền lòng quan tâm.” Gã chậm
rãi nói, “Vẫn là để ta trước, giúp ngươi gọi về chút tình nghĩa, miễn cho
ngươi không làm chuyện chính, hỏng đại kế của ta.”
“A ——!”
Phụt một tiếng.
Bất Quy than khóc khi cắt qua huyết nhục của chủ nhân cũ.
“Vết thương không sâu, chỉ lấy máu của ngươi, kết ấn.”
Người kia quả thật chỉ bôi chút máu tươi trên vết thương của hắn, sau đó ấn
lên mi tâm hắn, lẩm bẩm niệm.
Mặc Nhiên chỉ cảm thấy đầu rất đau, chửi ầm lên: “Đệt, mẹ, ngươi! Kiếp
trước ngươi bị ta băm thành nhân bánh hay là con mẹ nó bị ta giết mười
tám đời tổ tiên? Bà ngoại ngươi, ngươi rốt cuộc muốn làm gì!”
“Hư, đừng cử động. Thiện Tâm Chú mà thôi.”
“Ta mẹ nó có quản ngươi là Thiên Tâm Chú hay là buồn nôn chú à, ngươi
có thể đừng làm ta buồn nôn không? Cút đi!!”
“Mặc Nhiên này.” Người kia vừa chậm rãi vẽ phù lên mi tâm của hắn, vừa
nhẹ giọng thở dài, “Sao ngươi có thể nhẫn tâm bảo ta cút đi.” Dừng một
chút, lại lẩm bẩm niệm chú, “Tâm không như nước, ý không thể dừng, tâm
môn… khuếch đại.”
Ngực chợt quặn đau!
“Ngươi…”
Băng chú bỗng được giải trừ, Mặc Nhiên lảo đảo bất ổn, mặt trắng xanh,
chậm rãi quỳ xuống đất.
“Ngươi còn không cảm ơn ta.” Người áo đen kia rũ tầm mắt xuống, vẻ mặt
hờ hững, liếc nhìn hắn chốc lát, nhàn nhạt nói, “Ta đưa tình cảm trong lòng
ngươi, đều khuếch đại. Yêu ghét, càng rõ ràng, kể từ đó, ngươi luôn có thể
thấy rõ nội tâm của mình? Nếu như ngươi còn không biết đem hết khả năng
bảo vệ Sư Muội, vạn lần chết không chối từ, vậy ngươi… thật sự không có
chút công dụng nào, chỉ là đồ bỏ mà thôi!”
Hóa ra Thiện Tâm Chú, là để yêu hận trong lòng mãnh liệt hơn, càng rõ
ràng hơn sao?
Vì sao người này phải lo lắng như thế, để giữ lại mạnh cho Sư Muội…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.