HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 714

Kỳ lạ, y phục có lỗ hổng lúc nào, bên dưới còn lộ ra chút máu khô.
Hắn ngẩn người một lát.
Không phải tối hôm qua ra ngoài kiểm tra Bất Quy sao? Chỉ nhớ rõ Bất
Quy không phản ứng, hẳn là hàng nhái. Sau đó, hình như…
Đau, nhớ không rõ.
Nhìn trái nhìn phải, trên sàn nhà màu nâu đen nhô ra một cái đinh, có lẽ là
cái đinh đó đâm vào, mình ngủ sâu như vậy sao? Vậy mà cũng không hay
biết.
Khoác áo đứng dậy, nhìn về phía giường.
Sở Vãn Ninh vẫn kê cao gối mà ngủ, mặc dù đã sớm quen với việc y cao
cao tại thượng, hưởng thụ nơi tốt, mình chỉ có thể chọn nơi còn lại, chẳng
hạn như cuối giường sàn nhà, cẩu thả chấp nhận một đêm. Nhưng hôm nay
không hiểu sao cực kỳ khó chịu, trừng mắt nhìn người kia, hơi ngứa răng.
“Dựa vào cái gì mà lúc nào ta cũng phải ngủ trên sàn nhà còn ngươi ngủ
trên giường, tôn sư không sai, nhưng không phải còn thương trẻ nhỏ à?”
Mặc Nhiên rất không vui.
Nghĩ đến trên sàn nhà còn có một cái đinh, làm mình vô duyên vô cớ đụng
vào bị thương, càng thêm không khó chịu.
Canh giờ còn sớm, hắn cũng không muốn phải chịu ấm ức nằm trên đất,
dứt khoát nằm xuống giường, nhắm mắt ngủ.
Hai người, một quay trái, một quay phải, giường rất rộng, không sợ đụng
phải đối phương.
Đã từng ôm nhau vào giấc mộng, giờ lại chia ranh giới mà ngủ.
Rõ ràng đời trước da thịt thân cận chân tay chồng chéo, trong những ngày
điên cuồng nhất, thậm chí sau mỗi đêm hắn hoan ái cùng y còn không
muốn rời đi. Mà cũng là hai người đã từng cực kỳ thân mật, giờ lại nằm hai
bên giường lớn, ngủ như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.