HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 76

Các, mặt vô biểu tình nhìn bọn họ, ánh mắt nhìn hai người nắm nay dừng
một chút, lại rời đi.
“Sư Minh Tịnh, Mặc Vi Vũ, các ngươi thật to gan.”
Sắc mặt Sư Muội thoáng chốc trắng như tuyết, hắn buông tay Mặc Nhiên
ra, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Sư tôn… …”
Mặc Nhiên cũng thấy không ổn, cúi đầu: “Sư tôn.”
Sở Vãn Ninh đi tới, không để ý tới Mặc Nhiên, mà là nhìn Sư Muội quỳ
dưới đất, nhàn nhạt nói: “Hồng Liên Tạ Thuỷ có kết giới, ngươi cho rằng
người tiến vào mà không báo, ta cũng không biết sao.”
Sư Muội lo sợ dập đầu: “Đệ tử biết lỗi.”
Mặc Nhiên nóng nảy: “Sư tôn, Sư Muội chỉ tới giúp ta thay thuốc, lập tức
đi ngay, thỉnh không cần trách hắn.”
Sư Muội cũng vội nói: “Sư tôn, việc này cùng Mặc sư đệ không quan hệ, đệ
tử cam nguyện chịu phạt.”
“… …”
Mặt Sở Vãn Ninh cũng xanh lại.
Y còn chưa nói mấy câu, hai người đã vội giải vây cho đối phương, coi y
như mãnh thú Hồng Thuỷ, cũng chung kẻ thù. Sở Vãn Ninh trầm mặc một
lát, miễn cưỡng không run rẩy chân mày, nhàn nhạt nói: “Đúng là đồng
môn thâm tình, làm người cảm động, xem ra, ở đây chỉ có ta là ác nhân.”
Mặc Nhiên nói: “Sư tôn… …”
“… … Đừng gọi ta.”
Sở Vãn Ninh vung tay áo, không nói gì nữa. Mặc Nhiên cũng không biết y
rốt cuộc làm sao, vì sao lại giận như vậy. Chỉ đoán Sở Vãn Ninh luôn ghét
người khác ở trước mặt y lôi lôi kéo kéo, mặc kệ là loại lôi kéo nào, cơ bản
đều bẩn mắt y.
Ba người im lặng thật lâu.
Sở Vãn Ninh bỗng nhiên quay đầu, xoay người bỏ đi.
Sư Muội ngẩng mặt, hốc mắt hơi đỏ, mờ mịt vô thố nói: “Sư tôn?”
“Ngươi về chép môn quy mười lần, về đi.”
Sư Muội rũ mắt, một lát sau, nhẹ giọng đáp: “… … Vâng.”
Mặc Nhiên vẫn quỳ ở chỗ cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.