HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 782

“Sở Vãn Ninh, đầu ngươi làm bằng gỗ sao? Ngươi không biết đau lòng,
không có tư tâm, đúng không…”
“Sở Vãn Ninh…”
“Sở Vãn Ninh…”
Hắn cảm thấy trước mắt càng ngày càng mơ hồ, một phen kịch chiến đã
khiến toàn thân hắn đều bị tổn thương, không biết trán bị rách chỗ nào,
huyết thủy chảy xuống, chảy tới hốc mắt, theo hắn ngửa mặt lên trời tùy ý
cười, gần như điên cuồng cười to, huyết lệ cuồn cuộn chảy xuống.
Hắn nức nở nói: “Sở Vãn Ninh, ngươi quay đầu đi! Ngươi nhìn ta một
cái… Ngươi vẫn muốn đi sao…”
Ngươi quay lại nhìn ta một chút.
Ta sẽ phải chết.
Sư Muội năm đó, ngươi ít nhất, còn nhìn huynh ấy một lần cuối cùng.
Ngươi…
Có phải thật sự…
Không thích ta một chút nào? Một chút cũng không muốn nhìn ta?
Nếu không vì sao ngươi đến một lần cuối cùng cũng không nhìn ta, vì sao
ngươi, không chịu quay đầu.
“Sư tôn…”
Huyết lệ đầy vành mắt.
Trong ấn tượng cuối cùng, bên ngoài kết giới kim sắc, người kia bạch y lẻ
loi, bóng lưng đơn độc đi xa.
Y đi trấn tà.
Hoá ra, trong lòng y, trên đời này cho dù là bất kì kẻ nào… Cũng đều quan
trọng hơn Mặc Vi Vũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.