HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 784

Hán nhìn thấy phía sau Sở Vãn Ninh là núi thây biển máu, không biết ác
chiến đã dứt khỏi Trấn Thải Điệp, hay là hắn đã vào trong địa ngục Tu La.
Hắn biết mình làm nhiều chuyện ác, chết chưa hết tội, sau khi mệnh tàn sẽ
đọa vào Vô Gian, muôn đời không được siêu sinh.
Nhưng Sở Vãn Ninh…
Y là một người tốt.
Sao có thể tới bồi mình, vĩnh miễn bị nhốt trong A Tỳ.
“Còn một chút cuối cùng.” Giọng Sở Vãn Ninh như truyền tới từ biển sâu,
mông lung như vậy, “Ngươi không được ngủ, nếu không…”
Hắn nhìn thấy khóe miệng Sở Vãn Ninh có máu rỉ ra.
Ánh sáng kim sắc càng ngày càng chói, đột nhiên người trước mắt bị bao
vây trong luồng sáng mông lung ấy, thế mà biến thành dáng vẻ trẻ con.
“Nếu không, dưới tòa Ngọc Hành ta, sẽ không có đồ đệ như ngươi.”
“Hạ sư đệ!”
Tận mắt nhìn thấy Sở Vãn Ninh biến thành Hạ Tư Nghịch, Mặc Nhiên dưới
hoảng sợ, miệng vết thương chợt đau nhức, không kịp nghĩ nhiều, đã hôn
mê lần nữa.
“Mặc Nhiên.”
Giọng nói kia ôn nhu mà gần như thở dài, không biết có phải là ảo ảnh kiếp
trước, nỉ non bên tai hắn.
“Thực xin lỗi, là sư phụ sai…”
Lại là những lời này! Lại là những lời này!
Sở Vãn Ninh, ta không cần ngươi nhận ta, ta muốn ngươi——
Làm sao?
Bỗng nhiên ngừng lại, thế nhưng cũng không biết mình đang muốn nghĩ gì.
Không cần y nhận sai, thì muốn y làm gì?
Bỗng nhiên mở to mắt, kịch liệt thở dốc. Trọng sam Mặc Nhiên mướt mồ
hôi, đưa mắt nhìn lại, thấy một căn phòng sạch sẽ, không trang trí gì quá
nhiều.
Hắn đã nằm trong phòng ngủ ở Tử Sinh Đỉnh.
Hắn vẫn còn sống…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.