HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 814

Ninh triệu hồi ra.
Hắn lập tức vung tay triệu Mạch đao Bất Quy, mới đứng vững giữa tầng
mây, nhưng Sở Vãn Ninh lại như chiếc lá điêu tàn lúc rụng rơi xuống, như
một khúc lúc nãy, đã hao hết sức sống cuối cùng của y.
“Vãn Ninh!”
Hắn bỗng biến sắc, ngự kiếm lao xuống, lúc người nọ sắp rơi vào Thiên Trì
lạnh băng, ôm lấy y vào trong lòng.
“Sở Vãn Ninh! Ngươi—— Ngươi….”
Sở Vãn Ninh nhắm đôi mắt lại, miệng mũi, hai mắt, tai không ngừng chảy
ra máu.
Tôn nghiêm với y mà nói cực kỳ quan trọng, cho dù bị giam ở Vu Sơn
Điện, lưng vẫn không chịu cong, rất hiếm khi lộ ra dáng vẻ mình khó chịu
nổi, nhưng trước mắt thất khiếu y lại chảy máu, dáng vẻ thanh chính tu nhã
chật vật như vậy, thất thố như vậy.
Sở Vãn Ninh nuốt một ngụm máu tụ xuống, nghẹn ngào nói: “Ngươi nói…
Sống chết không do ta quyết… Nhưng mà ngươi xem, Mặc Nhiên… Ngươi
chung quy vẫn coi thường sư tôn mình rồi, nếu ta đã quyết tâm phải đi,
ngươi có cản… Cũng không cản được…”
“… Sư tôn… Sư tôn…” Mặc Nhiên nhìn y, chỉ cảm thấy hàn ý tràn lên tim,
da đầu tê dại, vô thố gọi như vậy.
Sở Vãn Ninh nở nụ cười, biểu tình dường như thống khoái: “Vốn vẫn luôn
sống tạm bợ, do mang một tia không cam lòng, còn cho rằng, muốn ở lại
bồi ngươi mấy năm, dạy lại ngươi cho tốt… Đừng phạm thêm nhiều tội
nghiệt nữa… Nhưng mà giờ… Giờ thì…”
Mặc Nhiên run lên, ôm lất người trong lòng, hắn bỗng nhiên cảm thấy rất
sợ hãi.
Sợ hãi.
Loại cảm xúc này mười mấy năm nay không còn thuộc về hắn, giờ đột
nhiên bị đánh úp, bẻ gãy nghiền nát, cơ hồ moi tim hắn ra.
“Giờ lại biết, chỉ có ta chết, có lẽ mới có thể đối lấy ngươi… Không làm
chuyện ác nữa…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.