HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 816

“Ha ha ha—— Ha ha ha ha ha—— Buông tha chính mình? Sở Vãn Ninh,
ngươi còn điên hơn ta! Ngươi thật quá ngây thơ rồi—— ha ha ha ha ha
——“
Toàn bộ núi Côn Luân đều quanh quẩn tiếng cười lớn thê thảm,vặn vẹo của
hắn, gương mặt hoàn toàn thay đổi, không rét mà run.
Sở Vãn Ninh trong tiếng cười điên cuồng của Mặc Nhiên, nuốt máu tụ
xuống, y nếu còn chút sức lực, biểu tình sẽ cực kỳ thống khổ, nhưng sức để
y nhíu mày cũng không có, chỉ có đôi mắt phượng kia… Đôi mắt phượng
đã từng hoặc sắc bén, hoặc quyết tuyệt, hoặc nghiêm khắc, hoặc ôn hòa,
mang đầy bi thương.
Thuần triệt như tuyết Thiên Trì, mông lung như sướng sớm.
Đôi mắt Sở Vãn Ninh dần thất tiêu, dần tan rã, cặp mắt từng lộng lẫy ánh
sáng, sắc bén như chớp, dần dần không còn gì rõ ràng.
Cuối cùng y nhẹ giọng nói với Mặc Nhiên một câu: “Ngươi đừng cười,
ngươi như vậy, lòng ta rất khó chịu…”
“…”
“Mặc Nhiên, cả đời này, cho dù sau này ra sao… Đều do ta ban đầu không
dạy dỗ ngươi tốt, là ta bảo ngươi phẩm chất kém tính khó mài… Là ta bạc
ngươi, tử sinh không oán…” Gương mặt Sở Vãn Ninh tái nhợt, chút huyết
sắc cũng không có, bờ môi y xanh trắng, y cố hết sức nâng mắt lên, nhìn
gương mặt Mặc Nhiên, y mở to đôi mắt, y muốn rơi lệ, nhưng hốc mắt
chầm chậm tràn ra, là máu, theo gương mặt, chảy xuống.
Sở Vãn Ninh khóc, y nói: “Nhưng ngươi… Thật sự hận ta tới như vậy…
Cho tới cuối cùng… Ngay cả một lát bình an mà thôi, cũng không muốn
cho ta ư…”
“Mặc Nhiên… Mặc Nhiên… Đừng như vậy nữa, ngươi tỉnh lại, quay đầu
lại đi… Ngươi quay đầu lại đi…”
Ngươi tỉnh lại…
Y khiến hắn tỉnh lại, nhưng chính mình, mở to đôi mắt mờ mịt, ngủ thiếp đi
như thế.
Mặc Nhiên không tin, hắn không muốn tin, Sở Vãn Ninh lại chết như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.