HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 836

“…Không phải bây giờ.”
Tay ở trong tay áo nắm thành quyền, Mặc Nhiên nói.
“Không phải bây giờ, Sư Muội. Huynh không biết, chuyện đó rất quan
trọng, ta không muốn trong tình trạng khó chịu vội vàng nói cho huynh,
ta…”
“Thiếu chủ!”
Bỗng nhiên một thuộc hạ lỗ mãng xông tới, thấy người đến Đan Tâm Điện
xử lý sự vụ môn phái là Mặc Nhiên, vội cúi đầu hành lễ nói: “A, Mặc công
tử.”
Bị cắt ngang, màu đỏ trên mặt Sư Muội cũng lui, vung ống tay áo, thân thể
nghiêng về phía trước ngồi xuống, cả người trở nên nhàn nhạt, có vẻ rất
thuần tịnh.
Mặc Nhiên không chú ý cảm xúc của y biến hóa, giương mi mắt: “Chuyện
gì?”
“Ngoài sơn môn có khách quý tới thăm, đặc, đặc biệt tới bẩm tấu.”
“Khách quý?” Mặc Nhiên nói, “Nhân vật có mặt mũi của thập đại môn phái
giờ đều ở Linh Sơn, khách quý này từ đâu tới?”
Đệ tử như e ngại như kích động, cả người đều nói năng lộn xộn, qua nửa
ngày mới đỏ mặt nói: “Là, là Hoài Tội đại sư chùa Vô Bi!!”
“Cái gì?!”
Tuy là Đạp Tiên Đế Quân, Mặc Nhiên cũng không khỏi đứng lên, Sư Muội
cũng kinh ngạc.
“Hoài Tội đại sư?”
Chẳng trách Mặc Nhiên kinh ngạc như thế, Hoài Tội đại sư này, ở Tu Chân
Giới căn bản là người như truyền thuyết.
Người này, sớm đã tu thành chính quả, nên phi thăng rồi. Song khi đại môn
thiên giới mở rộng, ông lại đạp đất về, nói mình không thể phá hồng trần
cuồn cuộn, không thể bỏ xuống chấp niệm cả đời, rửa không sạch tội ác
trước kia. Cuối cùng sắc trời biến mất, hoa sen suy tàn, Hoài Tội đại sư
mang cà sa cũ nát, cầm trượng, phiêu nhiên mà đi, cuối cùng không thành
tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.