HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 876

“Ồ. Có chút thú vị.” Thủ vệ gõ gõ mặt bàn, trong mắt chớp động tinh
quang, “Đặt đồ chôn cùng ngươi ở chỗ đây, đo lại lần nữa. Chỉ sợ pháp khí
của ngươi, làm cho Trượng Tội Xích bị nhầm lẫn.”
“…”
Mặc Nhiên sớm đã mắng con bê này mấy lần trong lòng, nhưng vô kế khả
thi, đành phải buông hồn đăng xuống, lo lắng bất an duỗi cổ tay ra.
Thủ vệ dường như đã tính trước, không thể đợi đã nhấn cây thước lên.

Kết quả, vẫn như vậy.
Vẫn là bảy chữ, rõ ràng: Hồn phách bình thường, có thể đi.
Đừng nói thủ vệ, đến Mặc Nhiên cũng không biết nguyên cớ, nhưng đo lại
như vậy, đối phương cuối cùng triệt để hết hi vọng, cực kì lười nhác xua tay
thả hắn.
Mặc Nhiên không dám ở lâu, ôm lấy Dẫn Hồn Đăng, xuyên qua hành lang
dài, cho đến cuối cùng, tia sáng biến ảo.
Quỷ giới, trùng trùng điệp điệp mở ra trước mắt hắn.
Đây là tầng thứ nhất của địa ngục, liếc mắt căn bản nhìn không thấy cuối.
Bầu trời màu đỏ rực, như hào quang đốt sôi. Dây leo dị mộc đột ngột mọc
lên từ mặt đất, gần mái nhà lởm chởm đá, bên cạnh cung xá san sát. Cửa
vào là một khối cự thạch thông thiên, trên viết “Thân các người về bụi, hồn
về Nam Kha Hương” . Bên cạnh cổng chào nguy nga sừng sững, kim thủy
dung rót ra ba chữ “Nam Kha Hương”, mỗi bên đều có đàn ông trưởng
thành đứng đó.
Hóa ra tầng thứ nhất của địa ngục, tên là Nam Kha Hương. Người chết nếu
không có khác thường, tất cả đều ở tạm nơi này, mười năm tám năm, chờ
phán quan gọi mình, sẽ đến tầng thứ hai để thẩm phán xử lý.
Mặc Nhiên ôm Dẫn Hồn Đăng , vừa nhìn vừa đi.
Nhìn qua chỗ này, bố cục không khác nhân gian quá nhiều, đường đi, hộ
gia đình, ngói tứ, hết thảy mười tám phố, chín hoành chín tung. Quỷ nam,
quỷ nữ, quỷ đồng khắp nơi, cười nói khặc khặc, tiếng khóc ai oán, quả
nhiên quần ma loạn vũ, bách quỷ dạ hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.