HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 899

Sở Tuân đang ở trong các nhìn một nhánh hoa hải đường cắm ở bình sứ
trắng đến xuất thần, chợt thấy Mặc Nhiên quay lại, rất kinh ngạc.
“Tại sao tiểu công tử quay lại đây? Đã tìm được người chưa?”
Mặc Nhiên nói: “Tìm thì tìm được, nhưng ta…ta…”
Sở Tuân thấy hắn hoảng sợ vội vã, hình như có lời khó nói, liền mời hắn
vào nhà, đóng cửa phòng, mời: “Ngồi xuống rồi nói.”
Mặc Nhiên vì lo lắng Dẫn Hồn Đăng cầm trên tay, sẽ bị Sở Tuân nhìn ra
khác thường, nên đặt vào trong túi càn khôn.
Không phải hắn cảm thấy Sở Tuân là ác quỷ, nhưng chuyện người sống vào
địa phủ, không đến bất đắc dĩ, tốt nhất không nên để ma quỷ nơi này biết.
“Tiểu công tử đi hướng Đông Nam?”
“Ừm.”
“…” Sở Tuân hơi trầm tư, nói, “Ở trong Bệnh Hồn Quán à?”
Mặc Nhiên gật gật đầu, châm chước một hồi mở miệng nói: “Tiên sinh,
ta gặp được y trong Bệnh Hồn Quán, nhưng địa hồn không toàn vẹn, không
động, cũng không nói, thậm chí không giống quỷ hồn khác, hơi mờ, thấy
được, nhưng không chạm vào được.”
“Địa hồn bị tổn hại, nói chung đều sẽ như thế.” Vẻ mặt của Sở Tuân có
chút ảm đạm, “Vong linh chịu tác động, cũng sẽ hồn phách ly tán, khó tụ
lại.”
Mặc Nhiên cắn môi một cái, ngập ngừng mở miệng: “Y quan Bệnh Hồn
Quán nói, người có hồn phách không đầy đủ, đầu thai chuyển thế số mệnh
sẽ hơi bạc hơn. Nhưng người mà ta muốn tìm… Khi còn sống rõ ràng êm
đẹp, cho nên ta nghĩ, có phải tính sai chỗ nào hay không.”
Hắn nói đến đây, trong chốc lát, ngẩng đầu nhìn về phía Sở Tuân.
“Sở tiên sinh, trên đời này không có ai, có hai địa hồn chứ?”
Sở Tuân khẽ giật mình: “Hai địa hồn?”
“Ừm.”
Y trái lại không giống y quan của Bệnh Hồn Quán không đi thuyết pháp
Mặc Nhiên, mà tròng mắt trầm tư, cẩn thận suy nghĩ một lát, nói: “Ta cảm
thấy… Cũng không phải không có khả năng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.