HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 91

[Husky] Chương 11: Bổn toạ muốn hôn, thật vui!

Edit: Chu

“Là, là ta!” Trần phu nhân khóc thảm nói, “Nhưng linh bài không phải ta
viết! Ta làm sao có thể tự chú con mình? Ta–“
“Khi tỉnh ngươi không viết, ngủ thì chưa chắc.”
Sở Vãn Ninh nói, nâng tay lên, cầm tấm linh bài kia, tay vận linh lực, linh
bài bỗng phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó máu tươi từ
trong bài vị ào ạt chảy ra.
Mắt Sở Vãn Ninh hiện một tia rét lạnh thấu xương, lạnh lùng nói: “Nghiệt
súc kiêu ngạo, dám lỗ mãng!”
Linh lực trong tay bùng phát, chữ viết trên bia kêu gào thê thảm từng chút
từng chút biến mất, trở nên nhạt dần, cuối cùng biến mất hoàn toàn. Ngón
tay thong dài trắng lạnh của Sở Vãn Ninh siết lại, làm bài vị vỡ nát toàn bộ!
Người Trần gia đứng sau xem đều sợ ngây người. Không chỉ người Trần
gia, đến Sư Muội cũng sợ ngây người.
Hắn nhịn không được cảm thán: “Thật lợi hại.”
Trong lòng Mặc Nhiên cũng không nhịn được cảm thán, thật hung hãn.
Sở Vãn Ninh nghiêng nửa khuôn mặt tuấn tú thanh lệ, trên mặt không có
biểu tình, máu tươi bắn vài tia lên khuôn mặt. Y nâng tay lên, đoan trang
lau sạch vết máu còn sót lại trên ngón tay mình, nói với người Trần gia:
“Các ngươi hôm nay ở trong viện, đừng đi đâu.”
Bọn họ làm sao dám cãi lại, vội vàng nói: “Được! Được! Toàn bộ nghe theo
đạo trưởng!”
Sở Vãn Ninh bước nhanh ra ngoài, không để ý lau đi vết máu trên mặt
mình, ngón tay chỉ vào Trần phu nhân: “Nhất là ngươi, tuyệt đối không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.