HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 912

Mặc Nhiên nắm lưỡi đao rắn chắc mà sắc bén trong tay, hai tay ra sức, khẽ
hô một tiếng, bẻ đao kia thành hai nửa, ném trên mặt đất.
Người xung quanh giật mình, người vây xem có vài tu sĩ, càng cảm thấy
kinh ngạc.
“Đứa bé này có thể.”
“Lại thêm một thanh!”
Mặc Nhiên nói, lúc này cầm hai thanh, cũng bắt chước làm theo, hai lưỡi
đao cùng gãy.
“Hay!!” Có người vỗ tay.
“Ba thanh!”
Đứa nhỏ một thanh chồng một thanh, lưỡi đao càng ngày càng dày, càng
ngày càng khó bẻ gãy, vậy là đám người lại náo nhiệt lên.
“Xin các vị thúc bá ca ca, di tẩu tỷ tỷ ban thưởng chút ít, con lại tăng
thêm.”
Những người kia muốn xem náo nhiệt, liền ném tiền đồng rẻ mạt nhất trước
mặt hắn.
Mặc Nhiên vì những tiền đồng này, tăng thêm từng thanh đao một, đến cuối
cùng tay đầy máu, rốt cuộc bẻ không nổi nữa. Đám ăn mục nát con mồi liền
vũng vẫy lông cánh đen như mực, ai đi đường nấy.
Mặc Nhiên nhặt những số tiền kia lên, dùng tay nhỏ bẩn thỉu cẩn cẩn thận
thận bưng lấy, đi đến bên cạnh mẫu thân đang rưng rưng.
Hắn cười: “Mẹ, đủ mua thuốc cho mẹ rồi.”
Nước mắt của nữ nhân rốt cuộc không thể ngăn nổi, cuồn cuộn mà rơi:
“Con… Con ngoan… Để mẹ xem tay của con…”
“Con không sao…” Hắn cười xán lạn, thuần triệt, lại làm tâm nàng tê tái.
Nàng một tay ôm hắn sát vào lòng, nức nở nói: “Là mẹ không có bản lĩnh,
chăm sóc con không tốt… Để con còn nhỏ như vậy, phải chịu khổ chịu tội
theo…”
“Không sao.” Mặc Nhiên an tĩnh trong lòng mẫu thân nói, “Mẹ, ở cùng mẹ,
con không cảm thấy khổ… Con sẽ ở bên mẹ, chờ con trưởng thành, sẽ để
mẹ được sống cuộc sống tốt hơn. “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.