HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 984

Đây là những lời kiếp trước Sở Vãn Ninh thất vọng cực kỳ với mình, mới
nói ra khỏi miệng.
Vì sao đang êm đẹp, y bỗng nói ra như vậy lần nữa?
Mặc Nhiên không biết chuyện gì đã xảy ra, nhất thời nóng nảy, hắn muốn
mở miệng, lại bị Sở Vãn Ninh cắt ngang, ý tức giận trong mắt Sở Vãn Ninh
như rừng lửa, tựa hồ thiêu hồng mắt y.
Y khàn khàn nói: “Ngươi còn muốn lừa ta bao lâu nữa?!”
Đầu óc Mặc Nhiên hỗn loạn.
Lừa cái gì? Sở Vãn Ninh đã biết cái gì?
Hắn có quá nhiều chuyện cũ dơ bẩn, không thể nhấc lên sân khấu, bởi vậy
thấy Sở Vãn Ninh dùng ánh mắt đáng sợ như thế, Mặc Nhiên nhất thời
không nghĩ tới Dung Cửu phá rối. Sở Vãn Ninh từng bước ép sát, Mặc Vi
Vũ lại lui về sau từng bước, mãi tới khi không lui được nữa, lưng dán lên
tường.
Sở Vãn Ninh dừng bước lại, y nhìn mặt Mặc Nhiên, mấy phần tĩnh mịch,
Mặc Nhiên nghe thấy giọng của sư tôn mình hơi nghẹn ngào.
“Ngươi muốn ta về để làm gì? Tiếp tục bị ngươi lừa, bị ngươi giận, chẳng
biết gì bị ngươi chơi đùa à? … Ta cho rằng ngươi hiền lành Mặc Nhiên– Ta
cho rằng trẻ nhỏ dễ dạy rằng ngươi sẽ tốt! Ta cho rằng có thể dạy dỗ ngươi
cẩn thận…”
Y từ từ nhắm mắt lại, sau một lúc lâu, nhẹ giọng nói.
“Gỗ mục không thể khắc.”
“Sư tôn –“
“Cút.”
“…”
“Ngươi nghe không hiểu từ cút sao?!” Sở Vãn Ninh bỗng dưng mở to hai
mắt, bên trong lạnh lẽo, “Mặc Vi Vũ, ngươi làm ta quá thất vọng. Ngươi
làm ta thành bộ dạng thế nào cũng không biết, lại còn cùng ngươi quay về
dương gian ư?”
Tâm Mặc Nhiên siết chặt, không màng y tức giận, tóm lấy tay y dưới vạt áo
rộng, lắc đầu, đôi mắt ướt đỏ: “Sư tôn, người đừng nóng giận, nói với ta đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.