HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 124

Nguyễn Nhược Nhược đầu tiên là ngẩn ra, chợt kịp phản ứng, thầm mắng

mình ngu đần, đã biết câu “Nhân gian tứ nguyệt phương phỉ tẫn” (Nhân
gian tháng tư hoa đào rụng hết)” tại sao lại quên mất câu kế tiếp là “Sơn tự
đào hoa thuỷ thịnh khai” (hoa đào trên núi mới bắt đầu nở), hoa trên núi so
với dưới chân núi nở chậm hơn một chút. Được rồi, nếu biết xuân về đến
nơi nào thì hôm nay cứ làm khách đến thăm xuân đi. Vì vậy nàng rất hớn
hở, “Biểu ca, ở đâu ở đâu, đến nhanh đi”.

“Nhanh, lập tức xuống xe treo lên núi đi. Đây, cho ngươi.” Ngọc Liên

Thành từ bên dưới chỗ ngồi lấy ra vài cái giỏ mây, chia cho nàng một nửa.

“Cầm cái này…làm chi?” Nguyễn Nhược Nhược nghĩ không ra.

Ngọc Liên Thành nhìn nàng cười một tiếng, “Tam biểu muội không phải

đã đáp ứng thay ta chuẩn bị mấy thùng tùng châm tuyết đó sao? Bây giờ
không phải là lúc thu tuyết, chi bằng ngươi…trước tiên giúp ta đi hái hoa
đào đi. Ta có việc cần dùng.”

A! Nguyễn Nhược Nhược không khỏi cười nói: “Thì ra không đơn giản

chỉ là tới ngắm hoa, quan trọng hơn chính là tới giúp ngươi hái hoa. Cũng
được cũng được, cứ coi ta là trợ lý hái hoa của ngươi đi. Sếp a, ngươi cần
bao nhiêu hoa cứ nói, ta đây cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.”

Lời vừa ra khỏi miệng, Nguyễn Nhược Nhược liền biết không ổn. Đáng

chết, cùng Thủy Băng Thanh-Lưu Đức Hoa dùng từ ngữ hiện đại đấu khẩu,
lại cùng người đời Đường nói chuyện nên bị nhầm lẫn đôi lời. Như vậy
không được a! Một gã hiện đại cùng với một gã cổ đại làm nàng choáng
váng quay cuồng. Nàng lấm lét nhìn Ngọc Liên Thành, hắn chăm chú quan
sát nàng. Ánh mắt kia…Nguyễn Nhược Nhược chỉ cảm thấy đỡ không
được, “Biểu ca, ngươi đừng nhìn ta như vậy có được hay không, ta sẽ có ý
xấu với ngươi đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.