HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 159

“Thế nào, không tệ phải không. Nơi này có rất nhiều, ngươi từ từ hái,

muốn ăn bao nhiêu thì hái bấy nhiêu”, Nguyễn Nhược Nhược như một nhân
viên phục vụ nhiệt tình, ân cần chiêu đãi khách cũ.

Hai người vì vậy vào đấy hái một mớ dâu tây đã chín. Lý Hơi đang hái

thì đột nhiên thụt tay lại, cảm giác giống như bị điện giật. “Sao vậy sao
vậy?” Nguyễn Nhược Nhược dù mê ăn trái cây nhưng cũng không quên
phóng mắt bốn phương tám hướng xem đường.

Lý Hơi không trả lời, chẳng qua là vung tay một cái. “Bị gai đâm? Ta

quên nhắc nhở ngươi, loại dâu tây này cũng còn gọi là dâu gai vì nó sinh
trưởng trong bụi gai rậm, gai đâm rất nhiều, lúc hái ngươi nhớ phải cẩn thận
nha.” Nguyễn Nhược Nhược mới vừa nhớ ra, vội vàng nhắc nhở hắn.

Hai người vừa vùi đầu hái dâu tây ăn, một lát sau đó Nguyễn Nhược

Nhược ngẩng đầu nhìn Lý Hơi, sắc mặt đại biến. Nàng phóng vọt đến bên
cạnh hắn, một tay hất văng thứ trái hắn vừa kê lên miệng.

“Ngươi làm gì vậy?” Lý Hơi ngạc nhiên hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.