HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 170

“Đại ca, ngươi thật tốt”, Nguyễn Nhược Nhược may mắn vượt qua kiểm

tra, thật sự cảm kích Nguyễn Nhược Long mà lên tiếng.

Hắn đem những tờ giấy trong tay nhìn một chút, giọng lo lắng, “Chẳng

qua là chữ viết của ngươi như vậy…ta cũng không bắt chước được, giao
cho phụ thân cũng không thể có hai loại bút tích nha! Làm sao bây giờ?
Cũng không thể để ta một người thế ngươi chep toàn bộ sáu trăm lần.”

Đúng là không thể để hắn một người gánh vác trách nhiệm. Nhưng hai

người chia sẻ không được! Một người cũng không thể có hai kiểu bút tích.
Làm sao bây giờ? Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, hai mặt nhìn nhau thì
đột nhiên nghe thấy một thanh âm thanh lãng vang lên: “Bất quá…việc sao
chép sáu trăm lần “Nữ Giới” này ta sẽ thay hai ngươi lo liệu vậy.”

Hai người đồng loạt quay đầu nhìn lại, người đang đứng trước cửa mỉm

cười lên tiếng chính là Ngọc Liên Thành. Hắn đứng ngược sáng, thân hình
phủ dưới ánh trăng như dát bạc, mờ ảo lung linh.

Nguyễn Nhược Long vừa thấy hắn liền vui mừng quá đỗi. “Tam muội,

ngươi không phải là muốn tìm cứu binh sao? Liên Thành biểu đệ là một tay
viết chữ tốt, ngươi nhanh nhanh năn nỉ hắn giúp đỡ đi”.

Nguyễn Nhược Nhược vừa nghe đã mừng húm, lập tức nhào tới, đem

Ngọc Liên Thành cung nghênh vào cửa. “Liên Thành biểu ca, đi vào ngồi,
mời vào tới ngồi, mau mời đi vào ngồi.” Liên tiếp phun ra một chuỗi từ ngữ
loạn xạ.

Không những lời nói vô cùng khách khí mà hành động lại càng chu đáo

có đẳng cấp hẳn hoi. Nguyễn Nhược Nhược cực kỳ ân cần từ từ bước lui
dẫn dường cho Ngọc Liên Thành vào phòng, trước khi hắn ngồi xuống còn
dùng ống tay áo lau sạch bụi vốn dĩ không tồn tại trên ghế, phảng phất
giống như tiểu đệ cung nghênh bang chủ, mười phần mười “Hoan nghênh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.