HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 206

“Có cái gì đẹp mắt đâu, ta đi tới đâu các nàng kia cũng theo tới đó, thật

sự là phiền chết ta. Nếu như đặt trường hợp là ngươi, chẳng phải ngươi đã
từng nói đi tới đâu cũng bị một đám người bám theo thì không còn được tự
nhiên đó sao?”

“Ta bất quá thuận miệng nói ra, ngươi cũng nhớ kỹ nha.”

“Biểu muội ngươi bất quá thuận miệng nói ra nhưng ta vừa nghe thì như

sấm bên tai. Ta mỗi lần xuất nhập đều có người bám theo, trải qua nhiều
năm như vậy cũng đã thành thói quen. Những trong lúc bất chợt nghe ngươi
nói mới nhận ra điều này. Nếu không thể ly khai đám người bám theo thì
chi bằng ta đem mình trốn vào xe ngựa đi.”

“Đây đều là ta lắm miệng nói ra, chứ đâu có bảo biểu ca ngươi cảm giác

không được tự nhiên.”

“Không, chính là nhờ có biểu muội nhắc nhở, nếu không ta bây giờ mỗi

lần xuất nhập vẫn còn giống như một con khỉ bị một đám người vây quanh
nhìn ngó.”

“Biểu ca, ngươi làm ơn đừng nói như vậy có được không, ngươi không

phải là khỉ gì hết. Cứ coi như ngươi là khỉ, thì cũng là mỹ hầu vương, nếu
không thì làm sao có thể tìm được một con khỉ khác xinh đẹp như vậy.”
Nguyễn Nhược Nhược đem hắn biến thành thú mà cật lực khen ngợi.

Ngọc Liên Thành nhịn không được mắc cười, tự nhiên đưa tay vuốt vuốt

tóc của nàng. “Biểu muội, ta bây giờ thật sự rất thích nghe ngươi nói
chuyện, rất thú vị, mặc dù có nhiều chỗ nghe không hiểu.”

Nguyễn Nhược Nhược bị bàn tay ấm áp của hắn ôn nhu đặt trên tóc chỉ

cảm thấy giống như bị lửa thiêu sống, toàn thân “Phừng” một phát cháy rụi,
mặt càng lúc càng nóng. Nàng cúi đầu một hồi không dám ngẩng lên, sợ bị
Ngọc Liên Thành bắt gặp gương mặt đỏ bừng của mình. Đột nhiên nghe
được xe ngoài có tiếng rao hàng, “Bánh nướng đây, bánh nướng nóng hổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.