HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 207

đây.” Nhất thời như nhặt được cứu tinh, “Biểu ca, ta xuống xe mua bánh
nướng, mua cho ngươi một phần luôn!” Không đợi Ngọc Liên Thành trả
lời, nàng vội vàng nhảy phốc xuống xe chạy đi. Bộ dáng đỏ mặt tim đập
thình thịch này sẽ phải quét sạch bên ngoài trước khi chui lại vào xe.

Cho nên Nguyễn Nhược Nhược đứng trước xe bánh nướng chọn trái chọn

phải, thoạt như không phải mua vài cái bánh nướng đáng giá mấy đồng tiền
mà là bỏ toàn bộ vốn liếng gia sản ra mà tuyển chọn vậy. Lão bá bán bánh
nướng bị vị khách khó tính làm cho khó chịu, hai chân mày cau lại thành
một đường. Chẳng qua là không đợi hắn lên tiếng, bên cạnh đã có người đi
tới mở miệng trước, “Nguyễn Nhược Nhược, hôm nay phải để thiếu gia ta
chiêu đãi ngươi rồi.”

Nguyễn Nhược Nhược ngẩng đầu nhìn lên, không phải ai xa lạ, chính là

tên oan gia Diêu Kế Tông. Chỉ thấy hắn cười gian như nhặt được chiếc
nhẫn đánh rơi ngoài sân, “Hắc hắc hắc, ngươi xú nha đầu, lần trước chơi
thiếu gia ta một vố, vừa hay để ta tóm được ngươi, lần này xem như thanh
toán cả vốn lẫn lãi.”

Hắn đến quá gần, Nguyễn Nhược Nhược không nhịn được bước lui một

bước. Diêu Kế Tông hiểu lầm, “Lại muốn bỏ chạy hả? Tiểu Tam, Tiểu Tứ,
bước ra đây. Hôm nay nếu để nàng chạy thoát, thiếu gia ta sẽ không tha cho
các người.”

Phía sau hắn là hai tên gia đinh bộ dáng to con muốn xông lên. A, hôm

nay có mang theo nhân mã nè, ra là hắn có chuẩn bị mà đến! Nguyễn
Nhược Nhược nửa điểm cũng không sợ hãi, đàng hoàng quay đầu hướng xe
ngựa bên cạnh hô một câu: “Biểu ca, Diêu gia Nhị công tử mời chúng ta ăn
bánh nướng, ngươi muốn có một phần hay hai phần đây?”

“Cái gì? Ngọc Liên Thành ở chỗ này?” Diêu Kế Tông thất thanh hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.