HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 251

Ngồi phụng bồi hồi lâu cũng không đợi được một ánh mắt của chú ý của

hắn, Nguyễn Nhược Phượng trơ mắt nhìn thân ảnh hai người song song đi
xa, nhịn không được khóc òa thành tiếng. Yêu một người không yêu mình
thật là đau khổ.

Trong vườn cây lá sum xuê, cỏ xanh mượt trải dài hai bên lối đi, trên

những đóa hoa cúc bươm bướm bay chập chờn. Lững lững đi đến nơi này,
Nguyễn Nhược Nhược hướng băng ghế đá ngồi xuống. Không đợi Ngọc
Liên Thành đặt câu hỏi, nàng thẳng thắng vào đề, “Được rồi, ngươi không
cần phải hỏi, ta đây chính mình thừa nhận. Ta không phải là biểu muội
Nguyễn Nhược Nhược của ngươi mà là một hồn phách lãng du ngụ trong
thân xác của nàng, là ta dùng Tá Thi Hoàn Hồn tới.”

Nguyễn Nhược Nhược cố ý nói cho người ta sợ hãi, xem có thể hù dọa

được Ngọc Liên Thành hay không. Chỉ thấy mi mắt hắn mơ hồ chấn động
rồi nhanh chóng tĩnh định như lúc ban đầu, thản nhiên nói, “Quả nhiên như
ta đoán”

Không phải lại bị hắn đoán trúng chứ? Nguyễn Nhược Nhược vô hạn

kinh ngạc nhìn về phía hắn, Ngọc Liên Thành giải thích: “”Kể từ sau khi
ngươi tự vẫn không thành liền như hai người hoàn toàn khác nhau. Khả
năng cầm kỳ thi họa ngày trước không còn, làm nhiều trò kỳ quái, lại nói ra
những ý nghĩ cổ quái ly kỳ. Trừ Tá Thi Hoàn Hồn ra, ta không tìm được
giải thích nào khác.”

Nói cũng phải, thật ra chỉ cần lưu tâm đến lời nói của nàng hơn thì muốn

nhìn thấu nàng cũng không phải là việc khó. Chẳng qua là không phải ai
cũng tâm tư kín đáo như vậy, trừ Ngọc Liên Thành.

“Được rồi, ngươi đã biết ta là Quỷ Hồn, bây giờ định làm thế nào? Có

muốn gọi đạo sĩ tới trục xuất ta không?” Nguyễn Nhược Nhược nửa đùa
nửa thật hỏi hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.