HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 300

Nguyễn Nhược Nhược đi vòng quanh chiếc bàn tròn một lần, vừa bước

vừa đưa mắt ước lượng khối băng, chỉ còn cách trực diện nghênh đón khó
khăn vậy. Nàng thật sự muốn ăn nước trái cây với đá bào a! Mà muốn ăn…
trước hết phải “xử lý” khối băng này. Công cụ phá băng xem ra phải thay
đổi rồi. Vì vậy nàng liền phân phó Hạnh Nhi, “Hạnh Nhi, ngươi đi kiếm
cho ta một cây búa to lại đây, nhớ mang thêm hai cái chậu sạch sẽ nữa”.

Hạnh Nhi nghe lời, không hỏi lại lần thứ hai đã nhanh chóng chạy đi.

Nha đầu này cũng xem như cơ trí, rất nhanh tìm được một cây búa to mang
tới. Nguyễn Nhược Nhược cùng Hạnh Nhi hai người hợp lực khiêng khối
băng từ trong phòng ra ngoài sân, để lên một mảnh đất trống. Hì hà hì hục
một hồi mới có thể đem nó đặt an vị. Công tác chuẩn bị đã xong, bây giờ
chỉ cần đem búa đập nó nát tan là được. “Được rồi, bây giờ ta sẽ khai
công.” Nguyễn Nhược Nhược mạnh mẽ nói.

“Các ngươi ở đây đang làm gì vậy?” Ngoài cửa bỗng nhiên có người hỏi

tới. Nguyễn Nhược Nhược liếc mắt, ra là Ngọc Liên Thành, bạch y như
tuyết, phong thần như ngọc đứng trước cửa, vẻ mặt tò mò thăm dò tình hình
bên trong.

Nguyễn Nhược Nhược vừa trông thấy hắn liền vui mừng quá đỗi, vội

vàng như bắt được một tráng đinh mà kéo hắn vào trong, “Biểu ca, ngươi
tới thật đúng lúc, nhanh nhanh giúp ta một tay đi”.

Miệng vừa nói xong đã lập tức mang “nhiệm vụ quan trọng” giao cho

hắn, đặt vào tay hắn một cây búa rồi chỉ vào khối băng nói, “Nè, giúp ta đập
nhỏ nó ra đi”.

Hạnh Nhi đứng một bên không tự chủ được há to mồm. Biểu thiếu gia

thanh đạm như cúc, thần thanh tựa trà. Vậy mà tiểu thư lại xem hắn như thợ
rèn mà cầm búa đập khối băng khổng lồ kia sao! Đây…chẳng phải là phá
hỏng hình tượng phiêu dật tiêu sái của hắn sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.