HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 319

Đúng lúc đó gió bỗng nhiên thổi mạnh lên, tốc độ bay đột ngột tăng

nhanh, Nguyễn Nhược Nhược theo quán tính lảo đảo suýt ngã. Ngọc Liên
Thành vội vàng đưa tay đỡ lấy nàng. Hắn đưa tay giữ chặt bờ vai ấm áp của
Nguyễn Nhược Nhược, chần chừ một hồi, cuối cùng đem hai tay mình nhẹ
nhàng trượt xuống, cầm lấy hai bàn tay nàng nâng lên. Bốn bàn tay hợp
chung một chỗ. Ngọc Liên Thành vô cùng dịu dàng đem Nguyễn Nhược
Nhược như báu vật ôm vào lòng.

Nguyễn Nhược Nhược không cự tuyệt, tại một nơi phong cảnh đẹp tuyệt

vời lại được phu quân như ngọc ôm vào lòng thế này…muốn cự tuyệt phải
có một định lực rất lớn a! Nguyễn Nhược Nhược là người, không phải thần
thánh, nàng không thể kháng cự lại sức hấp dẫn lớn như vậy. Giờ khắc này
nàng chân chính không cách nào chống đỡ được lực hấp dẫn từ Ngọc Liên
Thành, hắn là sự hấp dẫn…là dụ dỗ…là tâm ma.

Từ trong nội tâm, Nguyễn Nhược Nhược nghe thấy một thanh âm nho

nhỏ, “Mau thanh tĩnh, mau thanh tĩnh, không thể chìm luân trong sự ôn nhu
này. Hắn mặc dù nhân mỹ tâm thiện, nhưng không thể kết hợp, nếu không
sau này sẽ nếm mùi đau khổ”.

Nhưng mặt khác cũng có thanh âm phản bác: “Chuyện tình cảm có bao

giờ lại tránh được khổ đau? Giờ khắc này chỉ cần hưởng thụ là được!”

Hai thanh âm trong lòng đấu đá một hồi, mặc dù linh hồn nàng không dễ

dàng đầu hàng nhưng thân thể đã chào thua. Nguyễn Nhược Nhược vô cùng
quyến luyến tựa đầu vào lồng ngực ấm áp, dịu dàng…

Bên ngoài quan đạo có một đoàn nhân mã đang chậm rãi tiến tới. Giữa

đội hình là một cỗ xe ngựa buông rèm gấm sang trọng, phía sau là mười
mấy thị vệ trẻ tuổi cưỡi ngựa thân mặc cẩm y. Giữa số đó có một người
phục sức vô cùng hoa quý, khí thế xuất chúng…chính là Tiểu vương gia Lý
Hơi. Hắn cưỡi một con bạch mã cao lớn thần tuấn, từ từ đi bên cạnh xe
ngựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.