nàng. Vô luận thời gian nước chảy đá mòn như thế nào, tấm chân tình và nụ
hôn tuyệt vọng này sẽ vĩnh viễn lưu lại trong tâm trí nàng nguyên vẹn như
lúc ban đầu.
“Chúng là vẫn là bằng hữu, đúng không?” Nguyễn Nhược Nhược mặc dù
là hỏi, nhưng ngữ khí vô cùng kiên định.
“Dĩ nhiên”, Nàng đoán không sai, Ngọc Liên Thành trả lời dứt khoát.