HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 399

Lại hai chữ này “trách nhiệm”, Lý Hơi từ nhỏ đến lớn đã quán triệt tư

tưởng này, hắn có trách nhiệm trên người, hắn sống trên đời này chính là để
gánh vác trách nhiệm nặng nề. Là người thừa kế của Tĩnh An vương phủ,
hắn từ nhỏ đã vì mục đích này mà tồn tại. Hắn không phải là Lý Hơi mà là
Tĩnh An vương thế tử, công cụ để hoàng tộc củng cố quyền lực thống trị.
Trong lúc nghĩ thông suốt điểm này, Lý Hơi chỉ cảm thấy toàn thân kiệt
quệ, thân thể mềm nhũn ngồi trở xuống.

Vương phi nhìn bộ dáng hắn cúi đầu không nói liền cho là hắn đã bị

thuyết phục, nàng tiến lên vỗ về đầu con trai, ngữ khí ôn nhu nói, “Được
rồi, đối với những chuyện không có lợi thì đừng nghĩ tới nữa, phiền não
cũng vô ích. Bây giờ cùng ta đi dùng cơm tối thôi!”

Lý Hơi giống như bức tượng gỗ bị vương phi kéo ra cửa, cước bộ có chút

thất thần, lúc nhẹ lúc nặng. Thứ hắn không thể khống chế là cước bộ…hay
là tâm?

***

Nguyễn Nhược Nhược mỗi ngày đều nhận được một bó hoa hồng đỏ Lý

Hơi sai người đưa tới, một bó thật to, thật xinh đẹp làm người khác phải
ganh tị. Nguyễn Nhược Phượng đã hỏi không dưới một lần, “Những bó hoa
này là ai gửi tới vậy? Tại sao mỗi ngày đều gửi cho ngươi, có ý gì?”

Nguyễn Nhược Nhược dĩ nhiên sẽ không nói sự thật cho nàng ta, chỉ qua

loa vài câu, “Ta không biết có ý gì, cũng không biết là ai gửi vì không để lại
tên”. Đúng là không lưu lại tên, chỉ viết một chữ “Lý”.

Nguyễn Nhược Phượng cầm bó hoa nhìn ngó, vẻ mặt thập phần khinh

thường, “Đây là hoa gì, so với mẫu đơn còn kém xa”.

Nguyễn Nhược Nhược không khỏi mắc cười, người ta nói đời Đường chỉ

xem trọng hoa mẫu đơn quả thật không sai. Trong mắt người đời Đường chỉ
có một loài hoa mẫu đơn. Hoa hồng vừa thơm vừa xinh đẹp mà chỉ có nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.