HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 517

giọt dài khốn khổ cầu xin! Nguyễn Nhược Nhược sẽ không yếu đuối như
vậy, nàng không chút do dự nói ra một chữ, “Không”.

Nàng thậm chí không hỏi tại sao hai người phải tách ra, mà chỉ phủ định

bằng một chữ duy nhất. Gia thế bọn họ hiển hách, nàng chỉ là một nữ nhi
bình thường không xứng với Tiểu vương gia cao quý của bọn họ. Hơn nữa,
điều khiến vương phi bất mãn chính là nàng không thể tuân theo quy củ,
học thức mà nàng được nuôi dạy không đáp ứng được yêu cầu của bọn họ,
đó chính là “lễ”.

Không nên xem thường một chữ “lễ” này, lễ giáo cổ đại không đơn giản

chỉ là lễ tiết-lễ phép-lễ nghi tại xã hội hiện đại. Nó cũng là một phần của
luật pháp. “Lễ” là phép tắc được giai cấp quý tộc quy định phải tuân thủ,
thập phần ước thúc ràng buộc. Trong mắt thánh nhân, phá hư “lễ” là một
vấn đề thập phần đáng sợ vì nó sẽ làm lệch lạc tiêu chuẩn trật tự của xã hội,
phá hỏng lề thói kỷ cương trị quốc. Vậy nên vương phi kiên quyết không để
con trai mình lấy một nữ nhi không đứng đắn như vậy, dù có lấy làm thiếp
nàng cũng không hài lòng.

Vương phi không nghĩ Nguyễn Nhược Nhược lại mạnh mẽ trả lời như

thế, sắc mặt không khỏi sắc lại, “Nha đầu không có quy củ, dám vô lễ như
thế”.

“Thật xin lỗi vương phi, lời vừa rồi đúng là không lễ phép, ta tạ lỗi”,

Nguyễn Nhược Nhược thu lại thái độ cứng rắn ban nãy, tuy nhiên tâm ý
không chịu lùi bước, “Nhưng ta và Lý Hơi sẽ không tách ra”

“Các ngươi có thể sao?”

“Ta biết người sẽ phản đối, ta cũng biết giải thích với người cũng rất khó.

Nhưng chúng ta tuyệt đối không dễ dàng chia tay. Chúng ta yêu nhau,
chúng ta muốn ở bên nhau mãi mãi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.