HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 577

Lão nông nghe nàng nói vậy, nếp nhăn trên mặt giãn ra vừa cười vừa nói,

“Các ngươi vì không biết nên mới chặt, ta cũng không trách. Nếu muốn đốn
củi thì đi về phía nam Sơn Ao mà đốn, nơi đó rất nhiều cây gỗ tạp, tùy các
ngươi đốn”.

Nguyễn Nhược Nhược rối rít cảm ơn, sau đó nắm tay Lý Hơi kéo đi. Rời

một quãng khá xa nàng mới bật cười trêu chọc hắn, “Ngươi đốn củi giỏi
thật, chặt một phát liền trúng cây nhà người ta trồng”.

“Ta cũng không biết đó là cây trồng nha! Thật phí công mà!”, Lý Hơi

cũng cười.

Hai ngươi đi về phía nam Sơn Ao, nơi này quả thật rất nhiều cây gỗ tạp

cao thấp chen chúc nhau. Lý Hơi tập trung đốn củi, Nguyễn Nhược Nhược
đi xung quanh tìm hoa quả dại. Dưới gốc cây, nàng nhìn thấy một quả cầu
nho nhỏ xù xì, phảng phất như một chú nhím con. Nguyễn Nhược Nhược
hô to gọi nhỏ, “Lý Hơi, ta phát hiện bảo tàng nè!”

Lý Hơi chạy tới, mặc dù đốn củi đến ướt đẫm mồ hôi nhưng hắn vẫn cười

ngọt như mật, “Cái gì vậy?”

Nguyễn Nhược Nhược hái một quả cầu xù xì rồi bỏ vào tay Lý Hơi nói,

“Hạt dẻ a! Khi nào trở về nhà ta sẽ làm hạt dẻ đường cho ngươi ăn”.

Lý Hơi sợ run nhìn “con nhím nhỏ” trong lòng bàn tay mình, “Cái này…

nó ghim ghim xù xì…ngươi có nhầm không? Có thể ăn được sao?”, Hắn
chưa từng thấy qua hạt dẻ “nguyên sơ” nên phản ứng như vậy cũng bình
thường.

Nguyễn Nhược Nhược bật cười, nàng dùng tay lột bỏ lớp vỏ nhung bên

ngoài để lộ ra hạt nhân bên trong, “Nhìn thấy chưa, ăn là ăn cái này”.

Lý Hơi lúc này mới nhìn ra hình dáng hạt dẻ quen thuộc, hắn thở dài một

hơi. Nếu cứ để luôn vỏ thì vô luận thế nào hắn cũng không dám nuốt vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.