HỮU PHỈ - Trang 1030

HỮU PHỈ

Priest

www.dtv-ebook.com

Chương 96: Xuôi Nam

– Đi đi đi đi, chỗ chúng tôi không phải nơi làm từ thiện.

Tiểu nhị mặt nhăn mày nhó đuổi đám lưu dân quỳ ngoài cửa:

– Tôi nói này các chư vị phụ lão, tôi thấy chư vị đáng thương, nhưng

tôi cũng chỉ là một kẻ chạy vặt nhỏ bé, lời tôi nói không có trọng lượng, có
thể làm gì đây? Mau đi đi, lát nữa chưởng quỹ nổi cáu lên thì tôi không có
gì tốt mà các vị cũng tội nghiệp… qua chỗ khác thử đi!

Mùa đông năm nay, hai triều Nam Bắc tích trữ thế lực hơn ba năm một

lần nữa trở mặt, kích khởi chiến tranh, lưu dân từ nam tới bắc như kiến bị
ngập hang, ào ào tuôn ra.

Các lão bách tính nơi biên cương, ngày thường luôn bị thế đạo chèn

ép, cực khổ trăm bề, gánh vác trên vai cơm ngon áo đẹp của các đại nhân,
đến mức phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời, bới móc từng chút từng
chút thức ăn trong khe đá.

Còn giờ đây, họ trôi nổi trên thế đạo, như lục bình yếu ớt bấp bênh,

không nơi bấu víu, hơi có tí gió thổi cỏ lay là sẽ theo đất vàng khói hiệu (1)
cùng bay lên trời.

(1) Khói hiệu:tức‘lang yên –

狼烟’, là khói báo động nơi biên cương,

được đốt từ phân sói.

Khi chìm khi nổi, khi nổi khi chìm, là thân giun dế, trăm sự trăm đời,

không phải đều sống vậy ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.