HỮU PHỈ - Trang 441

HỮU PHỈ

Priest

www.dtv-ebook.com

Chương 45: Cửu Lưu

Khách điếm nhỏ đã có ít năm tháng, bước lên bậc thềm gỗ vang tiếng

“cót ca cót két”, một mặt sát đường, một mặt dựa vào mấy cây cổ thụ hơn
trăm năm, cửa sổ lầu hai hướng về một nhánh cây, được che phủ bởi một
mảng bóng râm to, sớm trưa mỗi ngày, mây mù còn chưa thu về trong
sương mà lượn lờ mờ mịt quanh núi xa sông gần, trên đường người đi thưa
thớt, tảng đá váng sương, vừa nhìn là có thể nhìn tới điểm cuối.

Chưởng quỹ mập kéo cái khăn lau, giơ tay đánh vào lưng người làm,

mắng:

- Đồ lười biếng, trong mắt không có công việc à? Rề rà cái gì!

Ông vừa càm ràm vừa cẩn thận nhìn về phía cửa sổ sát đường lầu hai.

Ở đó có một cô nương 16 17 tuổi đang ngồi, mặc xiêm y màu trắng

thuần khiết, trên tóc buộc một dây lụa đỏ, tự bản thân nàng có dung nhan
như tranh vẽ, không cần mặc đỏ quấn xanh, cũng không cần đeo châu đội
ngọc, chỉ một chút sắc màu đã đủ làm tôn lên nét đẹp của nàng rồi.

Nàng đã ở trong khách điếm ba ngày, mỗi ngày khi trời vừa hưng

hửng sáng, nàng sẽ cố định đến ngồi bên cửa sổ, dường như đang đợi ai đó.
Thời buổi này, đa số mọi người ra ngoài đều mặt ủ mày chau, hiếm khi thấy
một cô nương xinh đẹp như vậy, chưởng quỹ không kiềm được nhìn nhiều
thêm mấy lần.

Ông răn dạy người làm đã đè thấp giọng nhưng không ngờ tai cô

nương kia cực nhạy, vẫn nghe thấy, quay đầu nhìn. Chưởng quỹ vội đích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.