HỮU PHỈ - Trang 101

Chu Dĩ Đường một mình chậm rãi xuống núi, trạm gác hai bên sớm đã

nhận được mệnh lệnh, một trái một phải mở cửa nhường đường. Ông quay
đầu nhìn đường, không thấy người muốn thấy, khóe môi hơi cong lên, hình
như là tự giễu. Đúng lúc này, có người hô to:

- Đợi đã!

Chu Phỉ chân không chạm đất từ trong 48 trại đuổi tới:

- Cha!

Lý đại đương gia nói không ngăn cản Chu Dĩ Đường chứ không nói

không ngăn cản Chu Phỉ không có lệnh bài, mấy người gác cổng đồng
thanh nói:

- Sư muội dừng bước.

Chu Phỉ không thèm nghe, nàng không biết lại tìm đâu ra một thanh

đao lưng hẹp xấp xỉ thanh trước đó, ném vỏ sắt cách xa mấy trượng, kẹt
vào lưới sắt, hai người gác cổng một người cầm đao một người cầm thương
đồng thời ra tay ngăn nàng, Chu Phỉ cong người, trường đao sau lưng đánh
văng vũ khí của hai người họ, nghiêng người cứng rắn lao ra, ở cổng tức thì
có thêm bảy tám đệ tử gác cổng khác xuất hiện bao vây nàng.

Vẻ mặt Chu Dĩ Đường bất đắc dĩ:

- Chu Phỉ, đừng càn quấy, quay về cho cha!

Chu Phỉ cảm thấy có rất nhiều đao kiếm đặt trên đỉnh đầu nàng như

một khối Ngũ Hành Sơn giãy không ra, vung không thoát, hai tay nàng
gắng sức đến cực hạn, nơi khớp nổi lên màu tái mét, nàng cắn răng nói:

- Con không về!

Chu Dĩ Đường:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.