HỮU PHỈ - Trang 1023

Bà châm một ngọn đèn nhỏ, nhìn Chu Phỉ dưới ánh sáng mờ mờ. Chu

Phỉ giống như bị chút động tĩnh này làm kinh động, muốn tỉnh dậy, vô thức
cau mày, siết chặt chuôi đao.

Lý Cẩn Dung nhìn rõ thanh đao không biết nàng lấy từ đâu ra ấy, con

ngươi chợt co lại – thanh đao đó và thanh đao năm xưa Lý Chủy dùng
giống nhau như đúc.

Hai chữ “truyền thừa”, đúng là quá kỳ diệu.

Lý Cẩn Dung nhẹ nhàng ngồi bên giường, vén một lọn tóc trên trán

Chu Phỉ, thấy trên trán nàng có một vết thương đã kết vảy, có chút đáng
thương, bà thở dài, ánh mắt dịu lại, nhẹ nhàng nắm cổ tay Chu Phỉ, muốn
thăm dò thương thế của nàng.

Mạch môn chính là một trong những chỗ quan trọng nhất trên cơ thể,

đầu ngón tay Lý Cẩn Dung vừa chạm tới, Chu Phỉ liền giật mình tỉnh lại.

Vẻ mặt vốn hơi dịu dàng của Lý đại đương gia thu về trong nháy mắt,

ngón tay bà nắm chặt mạch môn của Chu Phỉ, mặt không cảm xúc, ra lệnh:

– Đừng lộn xộn.

Tuy Chu Phỉ gần một năm chưa gặp Lý Cẩn Dung nhưng sự phục tùng

trong xương cốt vẫn còn, lập tức không dám động đậy.

Lý Cẩn Dung chợt cau mày, đẩy một chút chân khí vào mang tính

thăm dò, ngờ đâu lập tức bị dội ngược. Lần này Chu Phỉ sức cùng lực kiệt
bị thương hôn mê, Khô Vinh chân khí vận chuyển tới cực hạn trong cơ thể
nàng lại được một lần tôi luyện thay da đổi thịt, càng lúc càng mạnh mẽ,
hơi đụng vào sẽ lộ ra răng nanh duy ngã độc tôn.

– Nội thương dưỡng một thời gian là được, Mã Cát Lợi hạ thủ lưu tình

rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.