HỮU PHỈ - Trang 1129

Lý Nghiên vốn tưởng có thể thấy ít sự cố ở cổng, ai ngờ lại hòa bình

như thế, muội ấy vừa đi theo nữ tử dẫn đường, vừa không kìm được thì
thầm bên tai Chu Phỉ:

– Có thiếp mời hay không có thiếp mời cũng cho vào mà, còn hỏi làm

gì?

Chu Phỉ “suỵt” muội ấy, cẩn thận nhìn quanh.

Sau khi vào cổng lớn trang viên phải băng qua một bãi đá, đá cao

khoảng một trượng, ngã xuống đập chết người là không thành vấn đề, đá
thấp chưa tới đầu gối, bày ra chằng chịt đan xen.

Người ngoài vừa vào liền không hiểu sao có cảm giác âm u khó chịu,

nhìn chằm chằm những tảng đá đó thời gian dài có thể váng đầu hoa mắt,
khiến người ta đành đưa mắt nhìn con đường hẹp quanh co giữa tảng đá.

Con đường hẹp đó không hề thẳng mà thông suốt bốn phương tám

hướng như mạng nhện, hơi không cẩn thận sẽ rơi vào trong biển đá, người
bình thường đi hai bước là sẽ mơ mơ màng màng, chỉ có thể dựa vào nữ tử
dẫn đường phía trước.

Tạ Doãn ở bên cạnh nói leo vào:

– Đương nhiên không phải, trận pháp trong bãi đá tinh diệu, vào rồi

chỉ có thể nghe người ta an bài, muội không ngại có thể hỏi vị cô nương
dẫn đường này xem, người có thiếp mời và không có thiếp mời có phải
được an bài cùng một chỗ hay không?

Cô nương dẫn đầu che miệng cười khẽ với hắn, vì cảm thấy ngoại

hình hắn tuấn tú nên không khỏi chú ý nhiều, nhưng chú ý thì chú ý, nàng
ấy vẫn không hề hé răng. Những nữ nhân này trừ hai câu hỏi ở cổng thì như
biến thành người câm, bất luận người khác ép hỏi thế nào cũng chỉ cười
không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.