HỮU PHỈ - Trang 1164

Đúng lúc đó, trong đám đông chợt sinh ra tiếng ồn ào như lâm đại

địch.

Lý Thịnh quay đầu, thấy Mộc Tiểu Kiều đột nhiên bay người lên, như

một đốm lửa lớn giữa không trung, trực tiếp bay qua mặt nước, lao tới
Hoắc Liên Đào trong nhà thủy tạ, dây đàn tỳ bà kêu một tiếng “ting”, từng
đợt sóng to trên mặt nước như hoa quỳnh nở rộ, Mộc Tiểu Kiều cười vang
nói:

– Không cần phiền, ma đầu chúng ta tự qua là được!

Đây dẫu sao cũng là giang hồ, dù ngàn tầng xảo trá thì có lúc vẫn phải

dùng đao kiếm để định đoạt.

Con ngươi Hoắc Liên Đào co lại, nhưng ông ta suy cho cùng vẫn là bá

chủ một phương, giờ khắc này sao có thể lâm trận lùi bước trước mặt mọi
người?

Hoắc Liên Đào hét to một tiếng, chắp đôi cánh tay sắt trước người,

mạnh mẽ cho Mộc Tiểu Kiều một chưởng, nơi sức mạnh va nhau, Hoắc
Liên Đào chỉ cảm thấy đầu ầm vang một tiếng, cánh tay mất đi tri giác, khí
hải cuộn trào không ngớt. Ông ta vừa giật mình vừa hoảng sợ, mới biết
Mộc Tiểu Kiều vừa giáp mặt đã xuống tay độc ác.

Dưới tình thế cấp bách, ông ta chỉ có thể đổ mấy chục năm tu vi ra

nghênh địch, Hoắc Liên Đào chịu đựng vị ngọt tanh nơi cổ họng, một lần
nữa vận khí, phóng lên tại chỗ, dịch đi mấy bước, sau đó mượn lực xoay
người, một chân quét ngang qua.

Đây là Hoắc gia thoái pháp vang danh thiên hạ, có thể một cước đá

gãy cây cột trụ to cỡ hai cánh tay ôm.

Mộc Tiểu Kiều không trốn không tránh, một tay xách ngược đàn tỳ bà,

chỉ còn rảnh một tay, cổ tay như thể không dùng sức, nhẹ nhàng đặt xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.