HỮU PHỈ - Trang 1165

cái chân chắn ngang qua, liền theo đó toàn thân như một tờ giấy đỏ phất
phơ, “dán” lên chân quét qua của Hoắc Liên Đào rồi nhẹ nhàng bay lên.

Áp lực trên chân Hoắc Liên Đào tăng đột ngột, ông ta vừa ngẩng đầu

liền bắt gặp ánh mắt Mộc Tiểu Kiều, lòng bỗng dưng toát lên ý lạnh không
rõ nguyên do.

Mắt Mộc Tiểu Kiều quá quái gở, đôi mắt ấy tuyệt đối không hề xấu,

cũng không đục ngầu, thậm chí không có tơ máu dư thừa, nhưng không
hiểu tại sao trông không giống mắt người sống, như thể đó là đôi con ngươi
giả y như thật, tạm thời nhét vào trong hốc mắt, đủ lấy giả tráo thật, nhìn kỹ
lại không nói được là không đúng chỗ nào.

Lúc này, chợt Mộc Tiểu Kiều cong khóe môi cười lạnh với ông ta,

Hoắc Liên Đào quát to một tiếng, liều mạng muốn kéo Mộc Tiểu Kiều dính
trên chân mình xuống đất, nghiêng người cực kỳ mạo hiểm, miễn cưỡng
tránh được móng vuốt chụp vào ngực mình.

Móng tay Mộc Tiểu Kiều là lưỡi đao sắc bén, tuy Hoắc Liên Đào tránh

được nhưng ngực vẫn để lại ba vết móng tay, từ áo ngoài xé rách đến áo
trong, rướm máu.

Sau đó, chân Mộc Tiểu Kiều nhẹ nhàng chạm đất, đong đưa những

bước đi yểu điệu, trong nhà thủy tạ lập tức vang lên từng trận tiếng thét gào
kêu cha gọi mẹ, hắn dùng một chưởng đẩy một gã chắn đường xuống hồ,
đưa tay cào về phía nam nhân phía sau luôn trốn tránh. Trong hỗn loạn, nếu
có người tỉnh táo sẽ có thể nhận ra, người bị Mộc Tiểu Kiều cào chính là gã
nói hắn “ăn no rửng mỡ”.

Mộc Tiểu Kiều không thèm nhìn người nọ lấy một cái, chỉ quay đầu

cười sâu xa với Hoắc Liên Đào, kế đó thò tay vào ngực người nọ.

Một luồng hơi nóng khó diễn tả bắt đầu bay lên quanh nhà thủy tạ lạnh

giá, Mộc Tiểu Kiều xé y phục và da thịt người nọ dễ như trở bàn tay, móc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.