HỮU PHỈ - Trang 1223

Nếu không luận lập trường, không phân thiện ác, thì trận chiến này có

thể xem như trận tranh tài đáng xem nhất trong 20 năm trở lại đây.

Thôi Vân chưởng lững lờ thâm thúy, Sở Thiên Quyền có thể xem là kỳ

tài tuyệt thế.

Con côi của Ý Đức thái tử kẹp giữa hai triều, gian nan lớn lên trong

quốc thù gia hận, chịu ngàn tầng tội, rèn đúc nên vàng, còn Bắc Đẩu Văn
Khúc xuất thân cùng khổ tới mức phải bán mình vào cung, từ một giun dế
nho nhỏ vô danh tiểu tốt, dùng tâm tính khó mà tin nổi và thủ đoạn độc ác
vô song phản chủ theo địch, từng bước từng bước đi giữa núi thây biển máu
cho tới bây giờ.

Hai người nhất thời khó phân cao thấp… nhưng trên người Tạ Doãn

còn một tầng Thấu Cốt Thanh.

Ngày đó trong khách điếm thành Vĩnh Châu, Ưng Hà Tòng vừa nhìn

liền nhận ra Tạ Doãn “trúng độc đã sâu, không còn nhiều thời gian”, chỉ là
Tạ Doãn đã quen tự nhịn đau, chưa từng thể hiện gì. Hắn luôn cho rằng la
làng cho thiên hạ biết là vô dụng, chỉ tổ ầm ĩ khiến mọi người đều không
thoải mái mà thôi, nếu chỉ vì để xoa dịu bệnh trạng thì còn kém xa tác dụng
của quyển thoại bản du ký mà Lý Thịnh phóng khoáng cho hắn mượn.

Hôm nay đầu tiên là hắn ráng tiếp một chưởng của Mộc Tiểu Kiều,

sau đó lại bảo vệ Triệu Minh Sâm chạy trốn cả đường, theo sự vận dụng
toàn lực không chút kiêng dè của hắn, độc tính càng lúc càng hung mãnh.

Tạ Doãn hầu như có thể cảm nhận được hàn ý khắp nơi dần dần thâm

nhập vào tâm mạch. Ngực hắn tựa như một cái cốc bị thủng đáy mà hơi
nóng bên trong là đất cát đang không ngừng cuồn cuộn chảy ra ngoài, theo
hơi ấm dần trôi, Tạ Doãn cảm thấy các khớp xương toàn thân bắt đầu trở
nên cứng ngắc. Nội công thâm hậu đến mấy cũng không thể nào ngăn cản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.