HỮU PHỈ - Trang 1249

– Cũng xem là vậy, ban đầu tôi được trưởng bối giao phó làm chân

chạy vặt nên mới lên đường.

Lý Cẩn Dung bảo nàng đi đón Thần Phi sư huynh và gia quyến Ngô

tướng quân, ai ngờ Thần Phi sư huynh giữa đường mất mạng, ba người
Ngô gia chỉ còn lại một nữ cô nhi, dọc đường theo nàng ăn gió nằm sương
bị truy sát về 48 trại.

Lão hòa thượng nghe xong vẫn lắc đầu nói:

– Không đúng.

Chu Phỉ dở khóc dở cười:

– Đại sư, ông không quen tôi thì biết gì chứ?

Lão hòa thượng quấn Phật châu quanh bốn ngón tay khép, nói:

– Cái khác lão nạp không biết, nhưng lão nạp biết chạy vặt chỉ chạy

một đoạn đường, chạy xong là thôi, không phải khởi đầu, cũng không phải
kết thúc, chắc chắn cô còn có mục đích khác.

Đại khái vì lòng đang trống rỗng, không có việc để làm, Chu Phỉ phát

hiện mình trở nên tốt tính hơn, nghe những lời lải nhải ra vẻ huyền bí của
lão hòa thượng mà không hề trở mặt, ngược lại hứng thú trò chuyện cùng
ông.

Nàng kiên nhẫn nói:

– Tôi không có mục đích gì khác, đó là lần đầu tiên tôi ra ngoài, trước

kia tôi chỉ ở trong núi tùy tiện luyện công thôi, có khởi đầu kết thúc gì?

Lão hòa thượng hỏi:

– Ở trong núi luyện công, vậy vì sao cô luyện công?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.