HỮU PHỈ - Trang 1325

HỮU PHỈ

Priest

www.dtv-ebook.com

Chương 122: Bất Bình

Tiểu nhị cực kỳ lanh lẹ, thành thạo chuẩn bị một bọc lương khô còn

tỏa ra hơi nóng, kẹp thịt kho thái lát vào, trong bầu là rượu gạo làm xua đi
cái lạnh, xong xuôi liền chạy lại chỗ bên cạnh nam tử nọ, nhỏ giọng kêu:

– Khách quan, khách quan.

Nam tử nhắm mắt, dường như không nghe thấy.

– Haiz.

Cô nương trẻ cùng bàn cuối cùng không kìm được, lên tiếng:

– Đừng đẩy, ông ấy chảy nhiều máu lắm, ta còn ngửi thấy mùi nè,

ngươi xem xem, có lẽ ông ấy ngất rồi.

Cô nương này chính là Lý Nghiên, ba năm trước muội ấy ham chơi,

khóc lóc van nài đòi đi theo bọn Chu Phỉ trốn khỏi nhà, dù quay về có Chu
Dĩ Đường hộ tống nhưng vẫn bị đại đương gia đánh cho một trận nên thân.

Lý Nghiên từ nhỏ đã được sủng ái, chưa có kinh nghiệm bị đánh,

không ngờ là tích góp để dành tới năm 14 15 tuổi chịu một lần, nghe nói
lúc đó muội ấy khóc như ma tru sói gào, âm thanh quanh quẩn suốt ba
ngày, dư âm vang mãi không suy, dọa hãi hùng một đám tiểu đệ tử.

Sau lần đó, cuối cùng Lý Nghiên đã dụng chút ít tâm vào việc tập võ,

đầu năm nay, muội ấy đã lấy được thành tích là bốn tờ giấy hoa ở Tú Sơn
Đường một cách hiểm hóc, được cầm lệnh bài xuống núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.