HỮU PHỈ - Trang 1327

Tiểu nhị nghe lời muội ấy nói thì bị dọa nhảy lên, cẩn thận đưa tay lay

nam tử kia, thấy sắc mặt ông tái xám, môi hơi xanh, quả nhiên vô cùng
không ổn. Cú lay này khiến cánh tay đặt bên hông ông rơi xuống, mùi máu
từ eo bay ra, nhìn kỹ thì máu đã thấm ra ngoài áo đen, bị thương không
nhẹ.

Tiểu nhị khó xử, không biết làm sao cho phải, bèn quay đầu đưa mắt

nhìn chưởng quỹ.

Chưởng quỹ khách điếm Hồng Vận là một ông lão nhỏ con, tay gảy

bàn tính, ánh mắt nội liễm, là một nội công cao thủ.

Chưởng quỹ gật đầu với tiểu nhị, lập tức có một người khác chạy ra

giúp đỡ, định dìu nam tử xuống.

Đúng lúc này, ngoài khách điếm chợt có một tràng tiếng ngựa hí

truyền tới. Dường như có một nhóm đông người đội mưa cưỡi ngựa chạy
nhanh đến.

Lý Nghiên không hiểu sao chợt có linh cảm chẳng lành, vội cúi đầu, lẹ

làng húp hết nước mì còn lại vào bụng. Muội ấy chưa kịp lau sạch miệng
thì mấy người áo đen đội nón đã ngang nhiên xông vào, kẻ cầm đầu duỗi
tay dài ra, mặt không cảm xúc giơ lên một khối lệnh bài, ngạo mạn cho mọi
người trong sảnh đều xem.

Tai Lý Nghiên cực nhạy, trong nháy mắt đã nghe thấy nhiều tiếng hít

không khí, xa xa có người nhỏ giọng nói:

– Mẹ ta ơi, sao Bắc Đẩu lại tới rồi?

Lý Nghiên mở to mắt.

Lệnh bài mở đường, theo sau là nhiều kẻ áo đen Bắc Đẩu nối đuôi

nhau vào rồi chia ra đứng hai hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.