HỮU PHỈ - Trang 1328

Một nam tử trung niên chậm rãi bước vào, người áo đen phía sau cung

kính khép nép che dù cho ông ta, ông ta tướng mạo đường đường, mặc
quan bào đỏ thẫm, chân đi ủng cao, tay xách bội đao, nghiêm chỉnh đến
mức có thể trực tiếp lên triều.

Hiện còn tứ đại Bắc Đẩu, Lý Nghiên từng gặp hai người, nhưng nghe

nói Thẩm Thiên Khu là kẻ cụt tay tướng tá tiều tụy, hình tượng không
giống quan lão gia trung niên này, muội ấy ngẫm nghĩ: “Lẽ nào là Vũ Khúc
Đồng Khai Dương của Bắc Đẩu?”

Đám người kia vừa vào, khách điếm lập tức yên lặng như tờ.

Chưởng quỹ của Hành Tẩu Bang không còn lo gảy bàn tính sau quầy

nữa, vội nhanh chân tách mọi người ra tiến lên trước, vái sâu nói:

– Chư vị đại nhân, thảo dân làm buôn bán nhỏ, không hề vi phạm pháp

luật, thuế má đều đã đóng đủ từ lâu, chưa bao giờ khất nợ, chẳng hay chư vị
đại nhân đến có việc gì ạ?

Người trung niên mặc quan bào đỏ liếc ông, cười nói:

– Sao, không có chuyện gì thì bọn ta không thể tới ở trọ à?

Thái dương chưởng quỹ toát mồ hôi lạnh, cười hùa theo:

– Đương nhiên, đương nhiên, chỉ cần các quan gia không chê tiểu

điếm chúng tôi giản dị là được… ôi, người đâu…

– Không cần.

Nam tử mặc quan bào khoát tay, nghiêm mặt nói việc công:

– Bắc Đẩu tróc nã khâm phạm triều đình, người không liên quan tránh

lui, kẻ cản trở sẽ xử lý như đồng bọn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.