HỮU PHỈ - Trang 1390

nửa thước ở chỗ trạm ngầm mà trong thư toàn đủ loại vấn đề cổ quái kỳ lạ,
Chu Phỉ tự cho là vững kiến thức cơ bản cũng thường xuyên bị hỏi đến
mức đầu óc mơ hồ, những câu thực không trả lời được còn phải đi thỉnh
giáo tiền bối khác.

Mấy năm qua Chu Phỉ tiến bộ cực nhanh là có liên quan rất lớn với

Ngô tiểu thư lòng mang mười vạn câu “không hiểu” này.

Ba năm trôi qua, Ngô Sở Sở đã chỉnh lý được hơn 20 quyển điển tịch,

tuy về số lượng chỉ như muối bỏ biển nhưng nàng ấy đã dần dần tìm ra
được cách thức, bắt đầu thử chỉnh lý những quyển có độ khó cao hơn, đồng
thời có thể viết được vài chú giải.

Ngô Sở Sở đưa tay vén ít tóc rơi xuống ra sau tai, cười nói:

– Có lần sách ta sửa xong bị A Nghiên cầm xem, đại đương gia thấy

liền hỏi ta có muốn tập võ không, ta vốn nghĩ mình đã lớn tuổi như vậy rồi
mà bắt đầu tập võ sẽ không theo kịp. Nhưng đại đương gia nói với ta “xưa
nay người thành công muộn nhiều không kể xiết, có người sau tuổi trung
niên mới bắt đầu nhập môn, gặp cơ duyên thì cũng thành chuyên gia, huống
hồ con chỉ mới mười mấy tuổi, cả đời dài lắm, con lại không gấp tỷ võ với
ai, nhập môn muộn chút có hề gì? Chỉ cần con đồng ý thì luyện mười mấy
hai mươi năm, dẫu tư chất và cơ duyên đều bình thường cũng đủ cho con
dùng, không có gì là không kịp cả”.

Chu Phỉ ngẩn người, cảm giác lời ấy và lời Lý Cẩn Dung nói năm xưa

khi truyền Phá Tuyết đao cho nàng hiệu quả như nhau. Lý Cẩn Dung không
hổ là người mà tuổi trẻ đã dám lên Bắc đô ám sát hoàng đế, dẫu bị năm
tháng mài mòn đến đâu, trong bản tính của bà vẫn có nét chuyện ta ta cứ
làm của “Vô Thất” (2), mấy năm nay, nếu không phải bị gánh nặng 48 trại
đè trĩu đôi vai, có lẽ bà có tiềm năng lật đổ núi Hoạt Nhân Tử Nhân, trở
thành ma đầu một phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.