HỮU PHỈ - Trang 1450

Trên vách núi cheo leo, trong rừng sâu núi thẳm, nơi tuyết băng vạn

trượng, vô số lần nàng lướt qua lằn ranh sinh tử.

Lúc nửa đêm khó ngủ, nàng gối đầu lên Toái Già nơi hoang vu, màn

trời chiếu đất, cô độc ngửa mặt nhìn dãy ngân hà xa xăm, vô số lần sau khi
bị kẹt nghĩ không thông, nàng cảm thấy đao pháp của mình không tiến bộ
mà ngược lại còn thụt lùi, nội lực nhiều lần tôi luyện tích lũy như sỏi cát
giữa ngón tay, nàng ngẩn ngơ đau khổ khó lòng chịu nổi, tưởng mình cứ
thế đi đến hồi kết trên con đường võ học.

Nhiều lắm những trăn trở và chất vấn trong thinh lặng lướt qua từng

cái một như bùng nổ trong đầu Chu Phỉ, sau đó chợt co lại thành một điểm,
tụ lại nơi con cổ mẫu tham lam gần trong gang tấc.

Chu Phỉ chợt di chuyển, chân nàng dịch đi nửa bước như không chút

quy luật, không thèm nhìn con cổ mẫu kia, Toái Già nghiêng nghiêng lướt
tới, như nét bút thần tìm được con đường yếu nhất trong chưởng phong của
Ân Bái, trượt qua không chút trở ngại, lưỡi đao với ánh sáng lạnh toát ra tứ
phía sượt qua người, đao phong rơi lại cắt đứt nhúm tóc buông xuống nơi
quai hàm hắn ta.

Sau đó mũi đao nàng vạch ra nửa vòng tròn tao nhã, chân bước theo

Phù Du trận, bóng Chu Phỉ lóe lên không hiểu sao đã lướt qua người Ân
Bái, vòng qua một bên khác của hắn ta, vừa vặn vòng quanh hắn ta nửa
vòng tròn, mũi đao ẩn sau lưng Ân Bái buông tha chính chủ, nhắm thẳng
vào Niết Bàn cổ mẫu.

Ân Bái đột nhiên biến sắc, liều mạng dùng thân che chở Niết Bàn cổ

mẫu, “phụp” một tiếng, Toái Già cắt rách y phục, bả vai gầy trơ xương lập
tức da tróc thịt bong, đao phong chưa tan hất mặt nạ sắt trên mặt hắn ta ra,
lộ một gương mặt gầy đến biến dạng… với vành mắt đen bị mặt nạ che
chắn và xương gò má nứt nẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.