HỮU PHỈ - Trang 1463

– Hậu sinh khả úy, tiểu cô nương im im chẳng ừ chẳng hử, hóa ra vô

cùng thận trọng.

Nói rồi ông đưa tay quẹt mấy cái trên mặt, gỡ râu dài trên môi xuống.

Tướng mạo ông ta giống Xung Tiêu Tử năm xưa tới bảy tám phần,

gắn râu vào cùng một dáng mặt liền giống tới chín phần. Chu Phỉ chẳng
qua chỉ có duyên gặp mặt lão đạo sĩ một lần vào nhiều năm trước, có thể
nhớ ngoại hình ông trông thế nào đã không dễ, chút khác biệt nhỏ bé ấy
thật không thể nào nhận ra.

Chu Phỉ hỏi:

– Cho nên ông là “Hắc phán quan” Phong Vô Ngôn chứ không phải

Xung Tiêu Tử tiền bối?

– Không sai.

Phong Vô Ngôn thoải mái thừa nhận, nhẹ nhàng đáp:

– Xung Tiêu chính là xá đệ, từ nhỏ lớn lên ở Tề môn, sau khi trưởng

thành ta mới có cơ duyên được gặp đệ ấy. Nhờ có đệ ấy nên mấy năm nay
ta và Tề môn qua lại nhiều, giang hồ giờ đây không còn là giang hồ năm cũ
của bọn ta, ngay cả Minh Phong lâu cũng ẩn cư nơi thâm sơn, ta đương
nhiên cũng rửa tay gác kiếm từ lâu, danh hiệu “Hắc phán quan” gây quá
nhiều thị phi nên ta dứt khoát ẩn cư trong Tề môn, thỉnh thoảng cần ra
ngoài đều mượn danh hiệu của Xung Tiêu. Trừ chuyện cũ đó ra, ta và Xung
Tiêu không có gì khác cả, đệ ấy cũng nhiều lần nhắc với ta về cô, Chu cô
nương thực không cần đề phòng ta như vậy.

Chu Phỉ lại ép hỏi:

– Phong tiền bối, ông nói có đầu có đũa, ta suýt thì tin rồi. Nhưng ông

có điều không biết, năm đó Tề môn đột nhiên tan rã, Xung Tiêu đạo trưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.