HỮU PHỈ - Trang 1464

gặp nạn, vừa nghe nói Thẩm Thiên Khu đi tới Hoắc gia bảo ở Nhạc Dương
là ông ấy chưa đợi thuốc mê tan hết đã rời khỏi bọn ta trong đêm, chạy vội
tới Nhạc Dương. Trước khi đi, ông ấy nghe nói ta là hậu nhân Lý gia bèn
truyền cho ta một quyển sách, bên trong trừ ghi lại mánh khóe “Phù Du
trận pháp” còn có một bộ nội công tâm pháp vạn pháp quy nhất. Tiền bối
biết nhiều hiểu rộng, biết việc truyền nội công tâm pháp cho người khác có
ý nghĩa gì chứ?

Tuy có vài cao nhân tiền bối thích lên mặt dạy đời, thỉnh thoảng gặp

nhân tài có thể mài giũa, họ cũng sẽ thuận miệng chỉ dạy đôi câu, nhưng
chỉ chỉ dạy chứ không truyền công, chiêu thức còn dễ bàn chứ nội công là
tuyệt đối không hé răng với người không cùng môn phái.

Đến nay, trừ trưởng bối trong 48 trại, chỉ có hai người từng truyền nội

công tâm pháp cho Chu Phỉ, một là bà điên Đoàn Cửu Nương từng tự xưng
“bà ngoại” nàng, và hai là Xung Tiêu Tử.

Tạm không bàn đến Đoàn Cửu Nương, Xung Tiêu Tử giao quyển

“Đạo đức kinh” kia cho Chu Phỉ, rõ ràng có ý mình sắp đi chịu chết nên
phó thác truyền thừa để nó không bị đứt đoạn.

– Nếu Xung Tiêu đạo trưởng sau đó bình an vô sự, lại nhiều lần nhắc

với ông về ta, thì sao Phong tiền bối lại không mảy may quan tâm ta có
xem hiểu truyền thừa của Tề môn hay không, ngược lại vừa gặp mặt đã ép
ta giúp ông đối phó Niết Bàn cổ của Ân Bái?

Vẻ mặt Phong Vô Ngôn bất đắc dĩ, ông ta nói:

– Đã là truyền thừa của Tề môn thì là chuyện nhà của Tề môn, nhiều

chi tiết vụn vặt lắm, sao đệ ấy nói với ta hết được? Haiz, tiểu cô nương à,
nói câu hơi khó nghe, lúc ta thoái ẩn, cô còn chưa ra đời nữa kìa, nếu ta hại
cô thì ta được gì đây?

Chu Phỉ thầm nhủ: “Ai mà biết được, chuyện đó phải hỏi ông chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.