HỮU PHỈ - Trang 1465

Nàng đang nghĩ phải làm sao để ung dung dọa ông ta đi, thì đột nhiên,

phía sau nàng truyền đến tiếng động lạ.

Chu Phỉ lập tức cảnh giác, nàng nghiêng đầu, lập tức sởn tóc gáy, thấy

một dược nhân đeo mặt nạ sắt như cương thi, lảo đảo bò dậy trong đống
người chết ngổn ngang!

Một bên khác, Phong Vô Ngôn nở nụ cười bí hiểm nói:

– Ơ, cẩn thận!

Lời ông ta chưa dứt, ống sáo đã tung ra một mớ châm dài bao lấy Chu

Phỉ từ đầu tới chân!

Một bên là Hắc phán quan bỗng dưng sinh ra sát ý với nàng, một bên

là dược nhân như cương thi, quả là trước có hổ sau có sói, càng đòi mạng
hơn là, lúc này chân Chu Phỉ vẫn còn mềm nhũn!

Nàng sống đến chừng này, bản lĩnh lớn nhất học được chính là trong

tuyệt cảnh vẫn duy trì trái tim “chưa tàn hơi là chưa ngừng tranh đấu”,
nhưng lúc này cũng chỉ có thể trơ mắt không thể làm gì.

Dược nhân “cương thi” kia như dã thú phát cuồng, thét một tiếng

không giống tiếng người, sau đó chợt lao về phía nàng.

Chu Phỉ đưa tay chắn theo bản năng, nhưng tay không còn sức không

nghe theo sai khiến, chỉ có thể mặc cho dược nhân kia lao tới người nàng,
hắn còn thở nhưng hơi thở dồn dập và cực nhẹ phả vào cổ Chu Phỉ mang
theo mùi thối rữa chưa tan. Sức dược nhân kia cực lớn, đôi tay gầy trơ
xương như hai sợi dây sắt trói chặt lấy người Chu Phỉ.

Hai chân Chu Phỉ tách khỏi mặt đất, bị dược nhân kia rút lên, quăng

nửa vòng ra ngoài, liền sau đó thân thể dược nhân kia bỗng cứng đờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.