HỮU PHỈ - Trang 1542

– Có phải bị ngu không?

Dương Cẩn:

– …

Ngô Sở Sở thấy đồng đội có xu hướng nội chiến, bèn vội lên tiếng

ngắt lời:

– Nhưng ít nhất cũng nói rõ đứa trẻ này từng thấy phụ mẫu nó lấy

xuống một khối đá ven đường, đúng không? Nếu đứa trẻ chỉ bắt chước theo
thì có phải chứng tỏ người lớn lúc đó đặt đá cũng phải kê chân không?

Chu Phỉ duỗi dài cánh tay, hơi nhón lên, sờ lớp vách đá bên trên một

vòng, cảm thấy khối đá nào cũng dính chắc vào đó, không sờ ra có khối
nào từng bị người ta động tay động chân.

– Vẫn không có.

Chu Phỉ cau mày nói:

– Có phải thằng nhóc này nhớ lộn chỗ không?

– Chắc không đâu.

Ngô Sở Sở nhỏ nhẹ nói:

– Phía trước chính là ngã rẽ, cô xem, người chưa từng tới đây như A

Nghiên cũng biết để lại ký hiệu dưới gốc cây, nếu người trong cốc thật sự
từng để lại ký hiệu thì chắc chắn cũng ở gần mấy ngã rẽ.

Mọi người nghe vậy, nhất thời đều trầm mặc, năm người mười con

mắt chốc chốc liếc về phía đứa trẻ như có điều suy nghĩ, đứa trẻ hình như
càng bất an hơn, cuộn tròn mình lại, vùi mặt vào lòng Ngô Sở Sở, hiển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.