HỮU PHỈ - Trang 1578

Nàng lẳng lặng thu hồi ánh nhìn nơi khóe mắt, thầm hít sâu hai cái,

lòng nhẩm lại khẩu quyết nội công tâm pháp, chân khí quanh thân như
dòng nước bị khuấy lên, từ từ dạo khắp kinh mạch toàn thân nàng rồi thả ra
ngoài.

Dưới chân Chu Phỉ vang một tiếng nhỏ, thềm đá bị nàng giẫm ra vết

nứt như mạng nhện, chiếc lá úa vàng một nửa lung lay rơi xuống bên cạnh
nàng, lúc tới giữa không trung, nó bỗng rách làm hai mảnh, thình lình tăng
tốc rơi xuống đất, trong đó có một mảnh cắm vào bùn đất bên đường, lộ ra
vết rách như bị lưỡi đao sắc cắt qua, chỉnh tề mà xơ xác nhắm thẳng vào
bầu trời đêm.

Chuyện này sớm đã có người báo vào quân trướng, Lục Dao Quang và

Cốc Thiên Toàn nghe mà giật mình không nhỏ.

Trước khi đi, Đoan vương Tào Ninh đã đặc biệt dặn đi dặn lại họ là

lần hành quân này cực kỳ quan trọng, phải nhanh và bảo mật, nhất định
không được có sơ suất, bằng không tính mạng họ sẽ gặp nguy. Bây giờ thấy
sắp thành công thì ông trời như phát điên chống đối họ, đầu tiên là để vài
lưu dân chạy thoát, sau đó lại có một kẻ khách không mời mà đến!

Lục Dao Quang lập tức mất bình tĩnh, quăng lại một câu “ta đi xem

xem” rồi đứng dậy đi ra trướng.

Năm đó Chu Phỉ khống chế Đoan vương Tào Ninh trước hai quân

thực đã khiến người ta khắc sâu ấn tượng, thời gian đã qua mấy năm nhưng
Lục Dao Quang vừa liếc mắt là nhận ra nàng, bật thốt:

– Là ngươi!

Chu Phỉ cười:

– Lục đại nhân, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.