HỮU PHỈ - Trang 1704

– Nhờ Lâm sư thúc sao ra một bản giúp con, qua mấy ngày nhờ người

đưa cho Vũ Y ban của Nghê Thường phu nhân. Người đừng thấy thế đạo
bây giờ loạn lạc, đêm con xem thiên tượng, thấy ngày Nam Bắc nhất thống
e chỉ trong vòng một hai năm nữa thôi. Phàm thái bình thịnh thế, người ta
luôn thích mấy thứ ly kỳ, cái này của con có ly kỳ không? Không chừng
đến lúc đó lại là một “Ly hận lâu” đột nhiên xuất thế cũng nên.

Đồng Minh đại sư không nói tiếp đề tài, chỉ lẳng lặng lật hết cả quyển

chuyện ma quỷ, nói:

– A Phỉ từng giúp ta tìm “Bách độc kinh” trong mộ Lương đại nhân,

lúc con bé đi, phát hiện mộ ông ấy đã bị người khác nhanh chân đến trước,
hài cốt chủ nhân mộ đã không cánh mà bay, lúc đó con còn đang hôn mê,
mấy việc nhỏ nhặt này chúng ta đều không nói với con. Hóa ra con đã biết
rồi, là A Phỉ viết thư kể cho con à?

Tạ Doãn cười tít mắt bưng cốc trà nóng lên, không nói gì. Nước trà

bốc hơi nóng hừng hực vừa vào tay hắn liền lạnh đi, ngoài thành cốc ngưng
tụ ra những hạt nước nhỏ li ti.

Đồng Minh xếp xấp bản thảo lại lần nữa, hỏi:

– Xương trắng vì sao sống lại?

Tạ Doãn:

– Có lẽ vì nó bất tử.

Đồng Minh ngồi xuống, chậm rãi lần tràng hạt trên tay:

– Sư phụ ở lâu ngoài biển, tin tức bế tắc, tại sao con không nói từ đầu?

Tạ Doãn đặt cốc trà lạnh băng xuống, lại bóp một đoạn Giao Hương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.